25
Thực ra, có một câu của Vệ Nhiên đúng.
Tôi quả thật thiếu thốn .
Hai mươi năm đầu đời của tôi, cha mẹ qua đời, tôi phải vật lộn qua bao gian khổ để trưởng thành.
Khi trưởng thành, tôi khao khát thương, bị mắc kẹt trong , và chìm đắm trong sự u uất.
Không ai từng mang đến cho tôi sự ấm áp, cũng không ai dạy tôi thế nào là .
Vì thế, chỉ một bó hoa, một lời tỏ , cũng khiến tôi sẵn lòng gắn bó, lãng phí quá nhiều thời gian.
Tôi thường cảm thấy tên của mình không hay.
Một chữ “柠” (Ninh) đã bao quát cả cuộc đời tôi, chỉ khiến người ta nghĩ đến vị chua chát và cay đắng của chanh.
Sau này, tôi cờ tìm thấy cuốn nhật ký mà mẹ để lại.
Vào ngày tôi chào đời, mẹ đã viết:
【”Ninh” sinh ra để hạnh phúc, con của mẹ nên may mắn và vui vẻ cả đời.】
Khi tôi cảm nhận cơn gió nhẹ thổi qua tai,
Tôi thầm nghĩ trong lòng:
“Lâm Ninh, cậu thật sự rất tuyệt vời.”
Cuối cùng, sau bao nhiêu năm, cậu đã lấy lại lòng dũng cảm, cậu đã học cách bản thân một cách vững vàng.
Phiên ngoại – Vệ Nhiên
1
Từ nhỏ, Chu Vãn Nguyệt đã luôn ở bên cạnh tôi.
Cô ấy hoạt bát, xinh đẹp, và mọi chàng trai đều thích ấy.
Tôi cũng nghĩ rằng mình thích ấy.
Nếu ấy có thể tôi,
đó thực sự là một điều đáng tự hào.
Vì , sau kỳ thi đại học, tôi đã tỏ với ấy.
Nhưng Chu Vãn Nguyệt từ chối tôi.
Cô ấy hờ hững vào móng tay vừa của mình:
“Cuộc đời ngắn ngủi, sao phải bám lấy một cái cây.”
Tôi không đồng với quan điểm của Chu Vãn Nguyệt.
Mẹ tôi đã suy sụp tinh thần vì cha tôi ngoại .
Trong tâm trí tôi, phải là sự chung thủy.
Mọi người xung quanh đều rằng tôi thích Chu Vãn Nguyệt.
Tôi cũng nghĩ rằng mình thích ấy.
Vậy nên tôi phải kiên trì với cảm này.
2
Việc gặp gỡ Lâm Ninh là một sự cờ.
Tôi khó có thể không bị ấy thu hút.
Mỗi lần lên lớp, tôi không thể ngừng theo bóng dáng ấy.
Tôi tự khinh bỉ bản thân.
Vệ Nhiên, mày có muốn trở thành người đàn ông lăng nhăng như cha mày không?
Mày đã quyết định rằng mình thích Chu Vãn Nguyệt.
Tại sao lại để mình bị người khác thu hút?
3
Nhưng sức hút của Lâm Ninh quá lớn.
Tôi không thể kiểm soát việc mình tiếp cận ấy, không thể kiềm chế sự mê đắm của mình.
Vì , mỗi khi không thể kiểm soát bản thân,
tôi lại đăng một dòng trạng thái trên tài khoản phụ của mình.
Tôi bắt đầu tự thôi miên bản thân.
Mặc dù tôi đã ở bên Lâm Ninh,
về tinh thần, tôi vẫn rất chung thủy.
Tôi không phản bội lời hứa hồi nhỏ của mình.
Tôi vẫn chỉ duy nhất Chu Vãn Nguyệt.
4
Khi tôi kể lý thuyết này cho Chu Nguyên nghe,
ấy tôi như thể tôi là kẻ thần kinh:
“Anh thật sự giỏi đó.
“Sau này tôi mà ngoại , tôi cũng sẽ tự thôi miên mình như .”
Nhưng tôi không nghĩ mình sai.
Mẹ tôi đã từng cầu xin cha tôi hãy chung thủy với của ông.
Tôi chưa bao giờ vỡ lời hứa.
Tình của tôi vẫn luôn dành cho Chu Vãn Nguyệt.
Còn với Lâm Ninh, đó chỉ là cảm không kiềm chế .
5
Nhưng tôi đã đánh giá thấp khả năng kiểm soát của bản thân.
Hình như tôi thật sự đã thay lòng.
Tôi ngày càng Lâm Ninh nhiều hơn, đến mức gần như không còn nhớ hình ảnh của Chu Vãn Nguyệt nữa.
Đúng lúc tôi quyết tâm cầu hôn Lâm Ninh,
tôi nhận ra ấy bắt đầu lạnh nhạt với tôi.
Cô ấy thường xuyên không về nhà, khi hỏi thì lúc nào cũng bảo đang tăng ca hoặc đi cùng Triệu San.
Tôi không tin, đó chỉ là cái cớ của ấy.
Tôi rất ghét bè của ấy, cũng ghét cả đồng nghiệp của ấy.
Lâm Ninh là của tôi, tại sao ấy phải chia sẻ sự ý cho những người đó?
6
Tôi tìm đến Chu Nguyên để hỏi, ấy nghĩ một lát rồi :
“Hai người đang trải qua cơn khủng hoảng bảy năm đấy. Cặp đôi nào cũng phải đối mặt với nó.”
Nghe đến từ “người ”, mặt tôi đỏ bừng, tôi khiêm tốn hỏi: “Vậy tôi nên gì?”
Chu Nguyên bày cho tôi một kế sách:
“Chu Vãn Nguyệt chẳng phải đã quay lại rồi sao, đi tìm ấy, kích thích Lâm Ninh một chút.
Đợi khi hai người chia tay, ấy nhất định sẽ hối hận.
Lúc đó cứ giá một chút, đừng đồng ý quay lại ngay.
Để ấy phải đợi vài ngày, ấy sẽ ngoan ngoãn thôi.”
7
Thực tế chứng minh, cách của Chu Nguyên quả thật hiệu quả.
Tôi chắc chắn rằng Lâm Ninh đã thấy cảnh chúng tôi hôn nhau.
Nửa đêm thức dậy,
Lâm Ninh quả nhiên trốn trong phòng tắm và khóc.
Tôi vừa đắc ý, vừa có chút xót xa.
Tôi tự nhủ, chỉ lần này thôi.
Chỉ cần Lâm Ninh ngoan ngoãn tôi, tôi thật sự không nỡ tổn thương ấy.
8
Chu Nguyên đã lừa tôi.
Lâm Ninh lại là người đầu tiên chia tay với tôi.
Tôi đã chờ rất lâu, không thấy ấy tìm tôi để xin quay lại.
Việc bức ảnh hôn nhau lên hot search tôi chẳng quan tâm.
Nhưng cuối cùng tôi cũng có lý do để đến gặp ấy.
Lâm Ninh tát tôi một cái, tôi không thấy đau.
Tôi vui mừng vì ấy cuối cùng cũng ý đến tôi.
Cô ấy đang tức giận sao?
Nếu việc đánh tôi có thể giúp ấy nguôi giận, thì tôi sẵn lòng chấp nhận.
9
Sau khi Chu Vãn Nguyệt lên hot search, những gã đàn ông mà ta câu kéo cũng lần lượt cắt đứt quan hệ với ta.
Tôi cảnh cáo ấy: “Đừng có chuyện với Lâm Ninh.”
Chu Vãn Nguyệt chỉ ừ một tiếng.
Cô ấy cúi đầu, nên tôi không thấy sự độc ác trong mắt ta.
10
Khi chai axit sulfuric đó bị hất về phía chúng tôi, theo bản năng tôi đã chắn trước Lâm Ninh.
Da tôi đau đớn vô cùng, đau đến mức tôi gần như muốn chết đi.
Ngay trước khi ngất lịm, tôi thấy ánh mắt hoảng hốt của Lâm Ninh.
Tôi nghĩ thầm, may mà ấy không bị thương.
Nếu tôi chết, Lâm Ninh, em sẽ khóc vì tôi chứ?
11
Tôi lén theo dõi tài khoản của Lâm Ninh.
Tôi dấu chân ấy di chuyển không ngừng.
Cô ấy đón Giáng sinh ở New York, đến Iceland để ngắm cực quang.
Cô ấy trượt tuyết ở Na Uy, cũng nằm trên bãi biển của Maldives.
Tôi thấy nụ trên khuôn mặt ấy, cảm thấy thật khó hiểu.
Tôi đã từng hết lòng ân cần, chiều chuộng ấy như thế.
Tìm kiếm mọi hướng dẫn trên mạng, tất cả những gì mà một người trai nên .
Nhưng tại sao khi đó Lâm Ninh vẫn không vui?
Tôi lại thấy Triệu San bên cạnh ấy.
Thật lòng mà , tôi có chút ghen tỵ với ấy.
Cô ấy dường như có thể bước vào trái tim của Lâm Ninh hơn cả tôi.
Tôi luôn mang một suy nghĩ đen tối.
Mong sao toàn bộ thế giới này biến mất hết.
Để bên cạnh Lâm Ninh chỉ còn mình tôi.
12
Nhưng khi thấy nụ của Lâm Ninh, tôi lại cảm thấy như là đủ rồi.
Bác sĩ tâm lý rằng tôi là một kẻ quái dị bẩm sinh.
Cảm lệch lạc, có những cách hành xử khác người.
Có lẽ giống như Lâm Ninh từng , tôi là một ngôi sao xui xẻo.
Khi mẹ mang thai tôi, cha tôi đã ngoại .
Khi sinh ra tôi, bà đã suy sụp tinh thần.
Rồi, tôi gia đình nhận nuôi.
Nhưng nhà đã có ba đứa con, nên khó mà chia cho tôi thêm thương và vật chất.
Ngay cả khi Lâm Ninh ở bên tôi, ấy cũng không hạnh phúc.
13
Tôi đã từng mơ về một mái ấm gia đình.
Ban đầu, trong giấc mơ đó có hình bóng của Chu Vãn Nguyệt.
Nhưng sau đó, hình ảnh về ngôi nhà ấy ngày càng rõ ràng hơn.
Và tràn ngập tên của Lâm Ninh.
Nhưng tôi đã phạm sai lầm.
Ông trời đã trừng tôi, lấy đi món quà ấy.
Vì thế, tôi chỉ dám trốn trong góc tối.
Qua những dấu vết trên mạng.
Tưởng tượng về cuộc sống hiện tại của Lâm Ninh.
Cô ấy nên tự do, hạnh phúc, vui vẻ và tỏa sáng.
Và cũng nên tránh xa tôi.
Bảy năm ký ức giờ đã không còn giá trị gì nữa.
Cũng chỉ còn tôi mắc kẹt trong mùa thu lạnh lẽo năm đó.
End
Bạn thấy sao?