9
Khi Giang Giới đi công tác xa, quả nhiên chuyện của Nhà họ Hứa đã lên đầu báo.
Bởi có người cố thao túng, còn đề cập thêm vào một số chuyện khác khiến dân vô cùng thích thú bàn tán.
Hứa Triệt mệt bở hơi tai, quả thực cũng không xuất hiện nữa.
Cuộc sống của tôi cũng dễ chịu hơn.
Cuối kỳ, bắt đầu thời gian bầu chọn giáo viên ưu tú.
Mỗi trường chỉ có một suất.
Theo như việc điều tra trước đó, vốn dĩ trường định đề cử tôi.
Nhưng đến lúc công bố kết quả, tên trong danh sách lại trở thành Lưu Anh.
Lãnh đạo nhà trường cũng lâm vào thế khó, phải mời tôi đến chuyện. Họ bảo đó là người do cấp trên chỉ định.
Nguyên nhân ẩn đằng sau, ai cũng đều hiểu.
Ra khỏi phòng hiệu trưởng, tôi bắt gặp Lưu Anh.
Kể từ sau vụ bức ảnh, chúng tôi ít gặp nhau.
Lưu Anh nhẹ hừm một tiếng, chẳng thèm một lời, rồi đi ngang qua tôi.
Lúc đầu, chuyện này chẳng tôi bận tâm gì.
Nhưng đến tối trò chuyện video với Giang Giới thì tủi thân thật rồi.
Tôi chu môi cố kìm nước mắt.
Quả nhiên Giang Giới nhận ra điểm bất thường, "Sao thế?"
Tôi chẳng muốn để phải lo lắng, "Chỉ là em xem một bộ phim nên cảm thấy hơi tức ngực thôi."
Giang Giới bật , "Ngốc quá."
Gác máy, tôi tát mạnh vào mặt mình.
Tự châm biếm rằng càng sống lại càng trở nên yếu đuối hơn.
Kiếp trước bố tôi bị oan vào tù, mẹ tôi tức giận đến mức bạo bệnh, tôi vẫn cố kìm nén không rơi một giọt nước mắt nào,
Nhưng chỉ vì chuyện cỏn con này, thế mà tôi đã khóc trước mặt Giang Giới.
Rạng sáng, tôi mơ mơ màng màng vừa thiếp đi thì đột nhiên nghe tiếng khóa cửa.
Trong lòng khẽ siết.
Tôi lo lắng là Hứa Triệt đến rắc rối, cầm lấy cây bóng chày phòng thân đứng sau cánh cửa chờ đợi.
Ngay sau đó, cánh cửa mở ra.
Tôi vung gậy bóng chày ra ngoài.
Đối phương dường như đã sớm có sự chuẩn bị, phản xạ nhanh bắt lấy, rồi tôi nghe thấy giọng trêu quen thuộc, "Sao thế, nuôi trai bên ngoài chuẩn bị chồng à?"
Tôi mừng rỡ, "A chồng à? Sao về rồi!"
"Vợ không vui, chồng tất nhiên phải về nhà bầu ."
"Sao biết em không vui."
"Anh lại không biết à, diễn xuất của em có thể lừa sao?"
Mới nín đây thôi, mà nước mắt lại rơi.
Giang Giới thở dài, "Đúng là đồ mít ướt."
Giang Giới chỉ về nhà một tối, sáng sớm hôm sau đã đi lên cao tốc đi rồi.
Tôi không nỡ, hôn lên trán tôi, "Công ty trước đó đã đăng ký xong ở Thâm Quyến rồi, đợi đến kỳ nghỉ hè em qua tìm nhé!"
Tôi gật đầu liên tục, bắt đầu đếm từng ngày.
Lại thêm nửa tháng.
Trường học tan học.
Tôi không chần chừ nữa liền mua vé đi Thâm Quyến.
Cho đến khi Giang Giới lái xe đưa tôi đến công ty của , tôi mới nhận ra sự khác biệt so với hiểu biết của mình.
Tôi vốn cứ ngỡ Giang Giới chỉ mở một công ty vận tải bình thường, vài chiếc xe tải chở hàng.
Nhưng thực tế khi đi vào mới biết thì ra mở một công ty logistics tích hợp kinh doanh thương mại điện tử, vận tải và chuyển phát nhanh.
Quy mô chưa lớn, đã đảm nhận rất nhiều trọng trách.
Tôi kinh ngạc đến mức không thốt nên lời, "Anh, sao lại nghĩ đến việc cái này?"
Tôi nhớ kiếp trước Giang Giới không đến Thâm Quyến.
Anh chỉ là một thợ sửa xe bình thường, rồi chủ của một công ty ngoại thương phát hiện ra tài năng và chiêu mộ về việc tại một tập đoàn ô tô đa quốc gia.
Về sau tách ra rồi tự mình chiêu mộ nhóm nghiên cứu, chuyên sản xuất chip.
Kiếm số vốn ban đầu.
Dần dà, hoạt kinh doanh chip ô tô ngày càng lớn mạnh.
Nhưng bây giờ cuộc đời của Giang Giới đã thay đổi vì tôi.
Anh rời nhà máy sửa xe sớm, chưa có cơ hội gặp người chủ kia.
Thậm chí còn đến Thâm Quyến, lập nghiệp trong ngành logistics.
"Trong những năm gần đây, ngành thương mại điện tử tại Thâm Quyến phát triển rất nhanh, logistics là một thị trường còn thiếu. Vừa hay cũng hiểu chút chuyện liên quan đến xe cộ, nên đã đem hết số tiền trước đây kiếm vào đây, muốn thử xem sao."
Thực ra có một điều Giang Giới không với tôi, trước đây mặc dù chúng tôi sống ở thành phố Tô.
Nhưng tập đoàn đứng đầu hiện nay vẫn là tập đoàn của nhà họ Hứa.
Ở đó, Giang Giới khởi nghiệp sẽ gặp phải vô vàn khó khăn cản trở.
Vì tôi, phải bỏ đi xa.
Một mặt tôi đau lòng, mặt khác lại không khỏi khen ngợi sự sáng suốt của .
Bởi vì tôi tin rằng, công ty logistics do Giang Giới thành lập chắc chắn sẽ trở thành một mắt xích, trở thành mắt xích không thể thiếu trong lĩnh vực thương mại điện tử tại Thâm Quyến.
Bạn thấy sao?