3
Sáng hôm sau khi tôi tỉnh dậy, Giang Giới đã mặc quần áo chỉnh tề.
Trên chiếc bàn nhỏ thấp đặt hai chiếc bánh bao.
Không biết ấy đi mua lúc nào.
"Nước nóng đun xong rồi, vệ sinh xong xuôi tôi đưa em đi ."
"Không cần, tôi tự đi cũng ."
Giang Giới liếc tôi một cái, "Ở đây có nhiều công nhân, con như em tự đi không an toàn."
Sau đó lại thêm, "Tối tan học gọi điện, tôi đến đón."
Tôi chậm chạp vệ sinh cá nhân, mãi mới để ý đến chiếc thẻ ngân hàng để trên bàn.
Là chiếc mà hôm qua tôi cầu hôn Giang Giới đã đưa ấy.
"Thẻ, đừng quên."
Giang Giới liếc qua, "Em cầm lấy đi, tôi còn chưa đến nỗi phải dùng tiền của phụ nữ."
Lừa người.
Rõ ràng ấy nghèo như .
Giang Giới không nhận, tôi cũng không tranh luận.
Trong lòng tính toán là có thể dùng tiền trong thẻ đổi một căn nhà.
Nếu Giang Giới không đồng ý thì ít nhất cũng phải đổi một chiếc giường.
Tuy rằng không có "nhà dát vàng" như kiếp trước, Giang Giới tôi thấy vô cùng yên tâm.
*
Tâm trạng tốt đẹp này vẫn duy trì đến khi tới nơi việc.
Vừa vào văn phòng, Lưu Anh đã đi tới với vẻ mặt bí ẩn, "Tiểu Hy, có tin tốt muốn cho !"
Cô ấy hạ giọng, "Cô họ tôi để mắt đến."
Tôi: ?
Cô ấy bí ẩn kéo tôi sang một bên, "Anh họ tôi không phải người bình thường, bản thân ấy rất đẹp trai, tính cách cũng tốt, tốt nghiệp Cambridge, cha ruột còn là đại gia, vô số thiên kim nhà giàu vây quanh ấy như ong vỡ tổ mà ấy không thèm để mắt đến, hôm qua đột nhiên tìm tôi muốn để tôi mối se duyên cho ấy và ."
Lưu Anh hai mắt sáng lấp lánh, "Chị em ơi, thời tới cản không kịp rồi!"
Tốt nghiệp Cambridge.
Cha là đại gia.
Một cái tên đột nhiên hiện lên trong đầu tôi.
Mặt "xẹt" một cái trắng bệch.
Tôi cố kìm nén biểu hiện trên mặt, dùng giọng điệu bình tĩnh nhất có thể để từ chối, "Có lẽ phải một tiếng xin lỗi họ rồi, tôi không có phúc khí đó, tôi đã kết hôn rồi."
Lưu Anh không tin, "Chúng ta là đồng nghiệp một năm rồi, ngay cả đối tượng hẹn hò cũng không có, sao lại đột nhiên kết hôn rồi."
"Thật mà, đã đi đăng ký kết hôn, lễ cưới vẫn chưa tổ chức, lúc đó sẽ gửi thiệp mời cho mọi người."
Tôi , "Tôi còn hai tiết nữa, đi đến lớp trước đây."
Nói xong, tôi nhanh chóng rời đi.
Cho đến khi ra khỏi cửa, tôi gần như mất hết sức lực.
Hứa Triệt.
Kiếp trước ta rõ ràng không xuất hiện vào thời điểm này.
Tại sao lần này lại sớm như .
Hơn nữa, ta sao biết tôi và Lưu Anh dạy cùng một trường tiểu học.
Tay chân lạnh ngắt.
Tôi tự an ủi, kiếp này tôi đã kết hôn rồi, tôi đã có Giang Giới rồi.
Tôi tuyệt đối sẽ không đi vào vết xe đổ nữa.
Bạn thấy sao?