Yêu Đương Với Rapper [...] – Chương 9

Chương 9

Sau khi lên sân, tôi tràn đầy sát khí, vung kiếm tấn công thẳng vào yếu huyệt.

Tống Tư Minh không biết nên tấn công hay né tránh, trong lúc do dự luống cuống, trận đấu kết thúc.

Tống Tư Minh tức giận đến mức thẹn quá hóa giận, tháo mũ bảo hiểm ra, lao tới chỉ vào tôi mắng: “Mấy người không tuân thủ quy tắc!”

Cố Trạm dùng một tay khống chế ta, thì thầm như ác quỷ: “Anh bị lem son rồi.”

Quả nhiên hiệu nghiệm, Tống Tư Minh lập tức ném kiếm xuống, đi tìm chuyên viên trang điểm dặm lại.

Hoàn thành tâm nguyện đánh bại tên đàn ông đáng ghét, tôi hưng phấn vô cùng.

Tháo mũ bảo hiểm xuống, định high-five ăn mừng chiến thắng với Cố Trạm.

Cố Trạm đưa tay ra nhận mũ bảo hiểm của tôi, vô , môi tôi chạm vào tay áo ấy.

Tay áo hoodie trắng tinh của ấy, ngay lập tức in dấu son môi.

Tôi đỏ mặt, lời xin lỗi rồi vội vàng chạy đi thay quần áo.

Trong phòng livestream, Cố Trạm đứng tại chỗ, đưa tay áo in dấu son môi của tôi lên mũi ngửi.

Sau đó mỉm khẽ.

【Anh này có gì đó sai sai nha.】

【Anh xong đời rồi, đã !】

【A a a a a cún lớn đang quen với mùi của chủ nhân.】

【Không có giá trị gì cả Trạm ơi.】

13

Ghi hình xong nửa đầu chủ đề Nhà thi đấu Pằng Pằng, giữa chừng có một bữa tiệc ăn mừng.

Cố Trạm có địa vị cao nhất, lại còn là du học sinh về nước, sắp xếp vào một phòng riêng với đại diện thương hiệu quốc tế.

Tôi và 6 vị khách mời khác ở chung một phòng.

Lâm Vân Vân ngồi cạnh tôi, mở to đôi mắt long lanh, giả vờ trò chuyện:

“Ồ Kinh Kinh hình như là con nhà đơn thân nhỉ, không có bố bảo vệ, lại còn xinh đẹp như , chắc là gặp phải rất nhiều quấy rối nhỉ!

“Ha ha ha, tôi chỉ thôi.”

Tôi không giải thích, chống cằm hỏi ngược lại ta: “Bố rất giàu có đúng không?”

Lâm Vân Vân: “Đúng , bố tôi rất giỏi, mở rất nhiều công ty.”

Tôi: “Ồ, ông ấy giỏi như , chắc là quấy rối rất nhiều nhỉ?

“Ha ha ha, tôi chỉ thôi.”

Khuôn mặt Lâm Vân Vân dần méo mó.

Những người khác nhận thấy bầu không khí không ổn, vội vàng hòa giải:

“Độ hot của chương trình cao như , chúng ta cùng nâng ly chúc mừng nào!”

Tống Tư Minh luôn có khả năng khiến bầu không khí trở nên ngượng ngùng hơn.

Anh ta rót đầy rượu đưa cho tôi, ra vẻ bá đạo :

“Ly rượu này tôi kính , không uống là không coi trọng tôi, Tống Tư Minh này.”

Tôi nghi ngờ rằng, tất cả những điều cặn bã trên thế giới này đều do một mình Tống Tư Minh kế thừa.

Tôi đứng dậy, lịch sự :

“Tống Tư Minh, tôi phải giải thích với một chút, việc tôi không coi trọng , không liên quan gì đến việc có uống rượu hay không.”

Tống Tư Minh và Lâm Vân Vân nghiến răng nghiến lợi với tôi, cùng nhau khuyên tôi uống rượu.

Tôi biết bọn họ đang tính toán gì, khung giờ vàng buổi tối còn phải ghi hình.

Một khi tôi say rượu không thể tham gia, vị trí số một sẽ là của bọn họ.

Tống Tư Minh không biết từ đâu lấy ra một bộ xắc, một đám người nổi hứng chơi, thay phiên nhau khuyên tôi uống.

Tôi vẫn ngồi yên bất , kiên quyết không chấp nhận sự ép buộc về mặt đạo đức.

Để mặc bọn họ tự , tôi không uống một giọt rượu nào.

Không đạt mục đích, Tống Tư Minh tức giận lắc xắc:

“Chơi game thôi mà, em cứ mình mẩy thế, cả đám không chơi nữa, hết cả hứng.”

Rầm!

Không biết từ lúc nào Cố Trạm đã vào phòng, cầm ly rượu gõ mạnh xuống bàn, chất lỏng bên trong sóng sánh:

“Anh chơi cùng em.”

Khác với trang phục thoải mái của mọi người, mặc một bộ vest xanh lịch lãm, toát lên vẻ sang trọng.

Anh ngồi xuống cạnh tôi, trên người thoang thoảng mùi gió biển mát lạnh.

Cố Trạm vừa xuất hiện, cảm giác an toàn của tôi tăng vọt.

Cuối cùng luật chơi đổi thành: Tung xắc, điểm thấp nhất sẽ bị rượu.

Tôi tung 17 lần, Cố Trạm uống thay tôi 17 ly.

Tôi thấy thật có lỗi với , đúng là xui xẻo, hôm nay vận may của tôi còn tệ hơn cả đội tuyển bóng đá quốc gia.

“Anh có thấy khó chịu không?” Tôi áy náy hỏi.

Anh nheo mắt, dường như muốn vỗ vào mu bàn tay tôi đang đặt trên bàn để trấn an tôi.

“Không khó chịu, không sao đâu.” Giọng trầm thấp, nghe có vẻ rất tỉnh táo.

Nhưng lại vỗ vào tay Tống Tư Minh.

Tống Tư Minh bị cho năng lúng túng:

“Đưa rượu ra đây, mau uống đi.”

14

Buổi tối ghi hình vòng thi thứ hai, phát sóng khung giờ vàng, số lượng người xem livestream nhiều hơn.

Địa điểm là bể bóng khô khổng lồ trong nhà thi đấu, bên trong chứa đầy bóng nhựa màu xanh trắng.

Luật chơi là hai người hợp tác, dùng mặt kẹp quả bóng bay màu đỏ, vượt qua bể bóng, vận chuyển đến bờ bên kia.

Mỗi quả bóng bay cuối cùng sẽ cộng thêm một vạn phiếu bầu.

Cộng dồn số trận thắng đấu kiếm buổi sáng và số phiếu bầu, chọn ra cặp đôi đại diện cuối cùng.

Cố Trạm sau khi uống rượu xong đi ra từ nhà vệ sinh, cứ nhắm mắt giả vờ ngủ.

Chắc chắn là say rồi.

Tôi rất xấu hổ, giá như tôi may mắn hơn một chút.

Hai cặp đôi đầu tiên phối hợp rất ăn ý, đầu kẹp bóng bay, bước đi trong bể bóng, từng bước thăm dò.

Vừa phải lo lắng bóng bay không rơi, vừa phải ý bước chân không bị trượt ngã.

Thi thoảng cơ thể chạm vào nhau, hơi thở phả vào nhau cách một gang tay, kéo căng sự mờ ám đến cực điểm.

Lượng người xem livestream tăng lên một tầm cao mới.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...