Yêu Được Buông Được – Chương 22

1

 

Chào Đồ Khả, tôi là Lưu Gia Dịch.

 

Lần nghỉ đông ở sân trượt băng, tôi đã thấy cậu cậu không nhận ra tôi.

 

Cậu đang ai à? Hình như là cậu lớp trưởng tên Sở Ngang gì đó?

 

Cậu không thể thích cậu ta, càng không thể ở bên cậu ta.

 

Cậu quên rồi sao? Mẹ cậu và mẹ tôi từng gọi nhau là "thông gia."

 

Mẹ cậu tôi là con rể tương lai của bà ấy, bắt tôi gọi bà là mẹ vợ, còn mua cho tôi que cay, bánh bao và đồ chơi.

 

Tôi đã ăn đồ của bà thì sau này phải là con rể của bà.

 

Chúng ta từng ngoéo tay hứa hẹn mà, cậu quên rồi sao?

 

Cậu không thể thay lòng đổi dạ . Nếu cậu thay lòng, tôi sẽ rất khó xử.

 

Mấy năm mẹ vợ qua đời, tôi và mẹ tôi sống ở Sơn Đông, năm nay mới định trở về.

 

Mẹ tôi tái hôn, tìm cho tôi một người bố dượng.

 

Ông ấy đối xử với tôi cũng tạm ổn, cứ đi.

 

Thành tích học tập của tôi không tốt, nên mẹ định cho tôi học một nghề.

 

Cậu thấy nghề đầu bếp thế nào?

 

Mong nhận hồi âm.

 

2

 

Chào Đồ Khả, tôi là Lưu Gia Dịch.

 

Lá thư này sẽ không gửi cậu đâu.

 

Vì bức thư trước cậu không muốn nhận, Xa Thần đã ném nó vào thùng rác.

 

Cậu thích người khác rồi, cậu phản bội tôi.

 

Tôi và mẹ vợ đều rất khinh thường cậu.

 

Giận cậu lắm, sau này sẽ không viết thư cho cậu nữa.

 

Đừng tưởng mình dễ thương thì muốn gì cũng .

 

Tự lo liệu lấy đi.

 

Cậu không biết đến Lưu Gia Dịch lạnh lùng đâu.

 

3

 

Chào Đồ Khả, tôi là Lưu Gia Dịch.

 

Lưu Gia Dịch 27 tuổi.

 

Dạo này cậu thế nào?

 

Tôi đã tốt nghiệp Tân Đông Phương 7 năm.

 

Lúc đầu ở bếp sau của một nhà hàng, ngày ngày chỉ có xào rau, xào rau, xào rau.

 

Không hợp ý nhau, mọi người lại đánh nhau, có khi còn dùng nồi mà đập.

 

Tôi nghĩ mình phải mở cửa hàng riêng, không thể mãi như .

 

Vì thế tôi đành mở miệng vay tiền bố dượng.

 

Bố ruột tôi thì sao? Từ lâu đã cắt đứt liên lạc, mặc kệ sống c.h.ế.t của chúng tôi.

 

Bố dượng cũng tạm ổn, nể mặt mẹ tôi, đã cho tôi vay tiền.

 

Tôi mở một nhà hàng ở đường Tương Nam, gần cầu Giải Phóng.

 

Việc kinh doanh cũng tạm .

 

Kinh doanh ba năm, mưa lớn ngập vùng phụ cận cầu giải phóng, cuốn theo cửa hàng của tôi đi luôn.

 

Mẹ nó.

 

Vừa mới trả hết nợ, lại phải vay tiếp.

 

Hơn nữa lần này tôi quyết tâm một mặt bằng tốt, lớn một lần.

 

Làm đầu bếp thật không dễ, xin chào những ai trong ngành ăn uống.

 

Thời buổi này, kiếm tiền khó, ăn còn khó hơn.

 

Tôi là người sạch sẽ, mỗi ngày phải tắm hai lần.

 

Cũng may mà cửa hàng của tôi dần dần ổn định, dù sao tôi cũng có chút tài cán.

 

Việc ăn ngày một khấm khá, kiếm tiền khiến tôi vui hơn hẳn.

 

À đúng rồi, tôi viết bức thư này là vì đã ghé lều lớn nhà cậu để mua đồ ăn.

 

Lúc đó tôi mới biết cậu có đến ba lều lớn.

 

Đều là chỗ quen biết cả, sau này nếu tiện thì giúp đỡ nhau nhé.

 

Tốt nhất là bố cậu còn cho tôi nợ gối đầu.

 

Nhưng mà, mỗi lần đến lều lớn nhà cậu kéo hàng, tôi chẳng lần nào thấy cậu cả.

 

Bác trai bảo cậu việc ở thành phố, ít khi về nhà.

 

Nghe cậu đang sống ở nhà trai, chăm sóc bố ta vì ông ấy không khỏe, thường xuyên phải vào bệnh viện.

 

Cậu có biết không, bố của cậu cũng không khỏe.

 

Hôm ông ấy nhập viện phẫu thuật, ngày đầu tiên tôi đến chăm sóc.

 

Sang ngày thứ hai ông ấy đã tự đi lại , cứ nhất định bảo tôi về quán việc.

 

Đồ Khả, thật ngốc nghếch. Chỉ mong đạt điều mong ước.

 

4

 

Đồ Khả thân mến, tôi là Lưu Gia Dịch.

 

Nghe bố cậu cậu chia tay rồi.

 

Ha ha ha ha ha ha ha.

 

Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.

 

Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.

 

Đáng đời cậu!

 

Ngày cậu chia tay, bố của cậu tìm tôi ở lều lớn, hỏi tôi có muốn "về chung một nhà" với cậu không.

 

Không để tôi từ chối, ông ấy đã sắp xếp cậu đi gặp mặt người khác.

 

Mẹ nó...

 

Tôi đồng ý.

 

Cậu đừng hiểu lầm, tôi chỉ là quá bận nên chẳng có thời gian tìm đời.

 

Những trẻ trong quán tôi thì ồn ào quá, chẳng ai tôi thấy hợp.

 

Mấy xinh đẹp thì đã bị lũ nhóc Xa Thần tán tỉnh hết rồi.

 

Tôi đã từng thấy ảnh của cậu ở nhà.

 

Cậu trắng, gầy, vẫn ngốc nghếch như thế.

 

Tôi không phải không thể chọn ai khác nghĩ đi nghĩ lại, vẫn thấy hai chúng ta hợp nhau hơn.

 

Vậy cứ như đi.

 

Nhà cậu có lều lớn, tôi mở tiệm cơm.

 

Cậu là sinh viên, tôi là đầu bếp.

 

Hợp nhau lắm.

 

Bố cậu cậu vừa mới chia tay, cảm không tốt. Vậy cậu cứ từ từ mà lấy lại tinh thần, khi nào ổn rồi nhớ tới lều lớn tìm tôi nhé.

 

Anh đây luôn mở rộng vòng tay chào đón cậu.

 

Nhiệt , Lưu Gia Dịch, chờ cậu.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...