1
Từ nhỏ, Chu Vãn Nguyệt đã ở bên cạnh tôi.
Cô ấy hoạt bát, xinh đẹp các chàng trai thích.
Tôi cũng nghĩ mình thích ấy.
Nếu ấy có thể tôi, thì đó thật sự là một chuyện rất đáng tự hào.
Vì , sau kỳ thi đại học, tôi đã tỏ với ấy.
Nhưng Chu Vãn Nguyệt từ chối tôi.
Cô ấy thờ ơ móng tay mới :
“Đời người ngắn ngủi, tại sao phải treo mình trên một cái cây chứ?”
Tôi không đồng với quan điểm của Chu Vãn Nguyệt.
Mẹ tôi từng bị sụp đổ tinh thần vì cha ngoại .
Trong lòng tôi, cần phải chung thủy.
Mọi người xung quanh đều tôi thích Chu Vãn Nguyệt.
Tôi cũng nghĩ mình thích ấy.
Vậy thì tôi phải kiên trì với cảm này.
2
Việc quen biết Lâm Ninh là một sự cờ.
Tôi khó mà không bị ấy thu hút.
Mỗi lần lên lớp, tôi đều không nhịn mà chăm bóng dáng ấy.
Tôi tự khinh bỉ bản thân mình.
Vệ Nhiên, chẳng lẽ hắn cũng muốn trở thành người đàn ông lăng nhăng như cha mình sao?
Hắn đã quyết định mình thích Chu Vãn Nguyệt.
Tại sao lại bị người khác thu hút?
3
Nhưng sức hút của Lâm Ninh với tôi quá lớn.
Tôi không thể kiểm soát việc tiếp cận ấy, không thể kìm nén việc si mê ấy.
Vì , mỗi lần không kiềm chế , tôi lại lên tài khoản phụ rồi đăng một trạng thái.
Tôi bắt đầu tự thôi miên mình.
Tuy rằng tôi đang ở bên Lâm Ninh, về mặt tinh thần tôi vẫn chung thủy.
Tôi không hề vi phạm lời hứa từ nhỏ.
Tôi vẫn luôn duy nhất Chu Vãn Nguyệt.
4
Tôi đã kể cho Chu Nguyên về lý thuyết này.
Y tôi như một kẻ thần kinh:
"Cậu đúng là giỏi thật.”
“Sau này nếu tôi ngoại , tôi cũng sẽ tự thôi miên mình như .”
Nhưng tôi không nghĩ mình sai.
Năm xưa, mẹ tôi cầu xin cha tôi một chung thủy.
Tôi không hề vi phạm lời hứa đó.
Tình của tôi luôn dành cho Chu Vãn Nguyệt.
Còn với Lâm Ninh, chỉ là không thể kiềm chế .
5
Nhưng tôi đã đánh giá thấp khả năng kiểm soát bản thân mình.
Hình như tôi thật sự đã thay lòng.
Tôi càng ngày càng Lâm Ninh, gần như không còn nhớ nổi dáng vẻ của Chu Vãn Nguyệt nữa.
Ngay khi tôi quyết tâm cầu hôn Lâm Ninh, tôi phát hiện ấy bắt đầu lạnh nhạt với mình.
Cô ấy thường xuyên không về nhà, mỗi lần hỏi thì hoặc là tăng ca, hoặc là đi cùng Triệu Sam.
Tôi không tin, đó chỉ là cái cớ.
Tôi rất ghét những người của ấy, cũng ghét đồng nghiệp của ấy.
Lâm Ninh là của tôi, tại sao phải chia sự ý cho bọn họ?
2
Việc quen biết Lâm Ninh là một sự cờ.
Tôi khó mà không bị ấy thu hút.
Mỗi lần lên lớp, tôi đều không nhịn mà chăm bóng dáng ấy.
Tôi tự khinh bỉ bản thân mình.
Vệ Nhiên, chẳng lẽ hắn cũng muốn trở thành người đàn ông lăng nhăng như cha mình sao?
Hắn đã quyết định mình thích Chu Vãn Nguyệt.
Tại sao lại bị người khác thu hút?
3
Nhưng sức hút của Lâm Ninh với tôi quá lớn.
Tôi không thể kiểm soát việc tiếp cận ấy, không thể kìm nén việc si mê ấy.
Vì , mỗi lần không kiềm chế , tôi lại lên tài khoản phụ rồi đăng một trạng thái.
Tôi bắt đầu tự thôi miên mình.
Tuy rằng tôi đang ở bên Lâm Ninh, về mặt tinh thần tôi vẫn chung thủy.
Tôi không hề vi phạm lời hứa từ nhỏ.
Tôi vẫn luôn duy nhất Chu Vãn Nguyệt.
4
Tôi đã kể cho Chu Nguyên về lý thuyết này.
Y tôi như một kẻ thần kinh:
"Cậu đúng là giỏi thật.”
“Sau này nếu tôi ngoại , tôi cũng sẽ tự thôi miên mình như .”
Nhưng tôi không nghĩ mình sai.
Năm xưa, mẹ tôi cầu xin cha tôi một chung thủy.
Tôi không hề vi phạm lời hứa đó.
Tình của tôi luôn dành cho Chu Vãn Nguyệt.
Còn với Lâm Ninh, chỉ là không thể kiềm chế .
5
Nhưng tôi đã đánh giá thấp khả năng kiểm soát bản thân mình.
Hình như tôi thật sự đã thay lòng.
Tôi càng ngày càng Lâm Ninh, gần như không còn nhớ nổi dáng vẻ của Chu Vãn Nguyệt nữa.
Ngay khi tôi quyết tâm cầu hôn Lâm Ninh, tôi phát hiện ấy bắt đầu lạnh nhạt với mình.
Cô ấy thường xuyên không về nhà, mỗi lần hỏi thì hoặc là tăng ca, hoặc là đi cùng Triệu Sam.
Tôi không tin, đó chỉ là cái cớ.
Tôi rất ghét những người của ấy, cũng ghét đồng nghiệp của ấy.
Lâm Ninh là của tôi, tại sao phải chia sự ý cho bọn họ?
Bạn thấy sao?