Do thiếu oxy, chân tôi mềm nhũn, định ngã xuống thì đột nhiên có một vòng tay ôm lấy tôi, kéo tôi vào một vòng tay rộng lớn.
Gương mặt tôi vùi vào ngực ấy, nghe thấy tiếng tim đập mạnh như sấm bên trong.
“Đừng sợ, đừng sợ, đến rồi.”
Trên đầu tôi, là giọng của Chu Vân Tịnh.
14
Ánh sáng chói lóa, cả một nhóm bảo vệ xông vào phòng thay đồ, nhanh chóng khống chế người phụ nữ đó.
Cô ta bị đè xuống đất, ánh mắt đầy hận thù và độc ác về phía tôi.
“Bảo bối, à, sao có thể ôm người phụ nữ khác như thế!”
“Bảo bối, em là fan của mà, mau thả em ra đi.”
“Đám ghê tởm này, còn không nhanh thả tôi ra, biết tôi là ai không? Cẩn thận không thì tất cả các người sẽ chết hết!”
Người phụ nữ bị áp giải đi, Chu Vân Tịnh vẫn giữ nguyên tư thế ôm tôi.
Tiếng tim đập mạnh mẽ của ấy vang lên, khiến tôi không khỏi cảm thấy mặt mình đỏ ửng.
“Anh... buông tôi ra đi, không sao đâu.”
Anh ấy như vừa tỉnh lại từ cơn mơ, nắm vai tôi rồi lùi lại một chút, cúi người xuống chăm vào cổ tôi.
Bàn tay Chu Vân Tịnh ấm áp, có một lớp mồ hôi mỏng, dường như muốn chạm vào lại sợ tôi đau, nên chỉ dừng lại bên cổ tôi.
Tôi ngẩng đầu , đôi mày sắc bén và ánh mắt đầy lo lắng và sợ hãi, trong đó còn ẩn chứa những cảm phức tạp khác.
“Chu Vân Tịnh, cảm ơn ...”
Nghe tôi chuyện bình thường, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, lại ôm chặt tôi, giữ tôi trong vòng tay.
Anh cúi đầu, vùi vào vai tôi, giọng khàn đặc.
“May là em không sao.”
……
Chu Vân Tịnh rằng khi nhận tin nhắn của tôi, đã lập tức báo cảnh sát, giờ thì người phụ nữ đó đã bị cảnh sát dẫn đi.
Giọng ấm ức, mặt vùi vào cổ tôi cọ nhẹ, tóc tôi hơi ngứa.
“Chu Vân Tịnh, có phải… nên thả tôi ra trước không?”
Tôi ngập ngừng mở lời.
“Anh không muốn, có thể ôm thêm một chút nữa không?”
Anh vẫn buông tôi ra, rồi lại cúi xuống, đôi mắt đen như mực của sáng lấp lánh, dịu dàng và đầy cảm.
Giọng trầm ấm, đầy sức cuốn hút, với ngữ điệu chậm rãi và nghiêm túc.
“Trì Dư, cảm ơn em đã xuất hiện trong cuộc đời .”
“Đem lại sức sống và niềm vui cho cuộc sống mệt mỏi và nhàm chán của .”
“Thắp sáng một chút ánh sáng cho cuộc đời , nơi những vì sao đã tắt.”
“Sự đồng hành của em trong hơn hai tháng qua, khiến càng chắc canh hơn rằng...”
Bỗng dưng tôi cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, nhanh đến mức tôi tưởng nó sẽ hỏng mất. Không biết sao tôi lại nghe thấy Chu Vân Tịnh …
“Anh thích em.”
“Anh có thể vinh dự trở thành người luôn ở bên em không?”
“Anh... nghiêm túc à? Anh biết là...”
Tôi đã ly hôn, đó là điều đã biết từ khi chúng tôi mới quen nhau không lâu.
“Anh chỉ thích em thôi, không phải ánh hào quang, không phải bối cảnh, không phải quá khứ của em, thậm chí còn phải cảm ơn ta.”
“Cảm ơn ta đã buông tay, để em đến bên .”
Tôi im lặng rất lâu, cuối cùng quyết định nghe theo tiếng lòng, và tôi , …
“Được.”
Ngay lập tức, một nụ hôn nhẹ nhàng và nồng nhiệt rơi xuống.
Anh như thể tìm báu vật, nhẹ nhàng giữ lấy mặt tôi, áp môi vào tôi, từ từ mơn trớn.
“Giờ có thể ôm thêm một lúc nữa không?”
15
Chu Vân Tịnh bất ngờ rời khỏi hiện trường công việc, chuyện này lập tức nhảy thẳng lên hotsearch.
Trên mạng, mọi người chỉ trích , cho rằng thiếu chuyên nghiệp và kiêu ngạo.
Tuy nhiên, vào ngày hôm sau, tin tức về fan cuồng tiết lộ, những món quà ta tặng và hành xâm nhập trái phép vào nhà bị đưa lên mạng, lan truyền mạnh mẽ.
Cô ta là con riêng của một đại gia, ông ta âm thầm nuôi dưỡng ở ngoài.
Không biết từ đâu mà có tin tức cho rằng ta biết khu dân cư của Chu Vân Tịnh, và đã nhờ cha ta giúp đỡ mua một căn ở Dược Long Đài.
Giờ đây, vì dư luận, dù đại gia có muốn can thiệp để cứu con này thì cũng chẳng thể gì .
Những lời chỉ trích về Chu Vân Tịnh nhanh chóng biến mất, và mạng xã hội bắt đầu lên án hành vi của những người theo đuổi sao.
Tất nhiên, những thông tin liên quan đến tôi đều giấu kín, và tôi với Chu Vân Tịnh bắt đầu mối quan hệ đương bí mật.
……
Mấy tháng sau, tôi sắp lên đường đi du học.
Tên bám dai như Chu Vân Tịnh, từ khi biết tôi sẽ đi du học và sẽ vắng mặt ba năm, ấy không chỉ không muốn tôi đi, mà còn suốt ngày quấn lấy tôi, thậm chí ngoài công việc, chẳng rời tôi nửa bước.
Một tháng trước, ấy dạn dĩ ôm chăn gõ cửa nhà tôi.
“Chúng ta có thể sống cùng nhau không?”
Anh ấy chớp mắt, giả vờ bộ dạng đáng thương.
“Anh sẽ ngoan ngoãn, gì cũng nghe lời em, sẽ không những chuyện em không muốn.”
Bạn thấy sao?