Yêu Cầu Kết Bạn [...] – Chương 17

Chương 17

“Có phải cảm thấy, Lâm Thù câu nào cũng để lại chỗ trống, không thể chứng minh ấy vượt quá giới hạn, cũng không thể chứng minh ấy ở bên không?”

Tôi vừa dứt lời.

Tay Tằng Thi Đồng cầm điện thoại không thể ngừng run rẩy.

Cô ta nhớ lại.

Nhớ tới mình đã từng đắc ý dào dạt với tôi những trò bỡn đàn ông, lén tâm tư đàn ông.

Sắc mặt ta thay đổi, trừng mắt tôi.

“Sao cậu biết… Tôi hàn huyên cái gì với ấy?”

Lượn quanh một vòng lớn, cuối cùng ta cũng ý thức không bình thường.

Tôi nhún nhún vai, ấn chuông phục vụ gọi nhân viên phục vụ.

Người phục vụ đẩy một cái bảng trắng dài đến một mét tám đến.

Trên bảng trắng dán đầy ghi chép tin nhắn “Lâm Thù” chuyện phiếm với Tằng Thi Đồng.

Mặc kệ Lâm Thù có đáp lại hay không.

Hiển nhiên.

Là Tằng Thi Đồng chủ .

Những thứ này đều livestream!

“Mẹ nó… Tằng Thi Đồng đúng là câu dẫn trai người ta, những lời này cũng quá đĩ!”

“Đã sớm ta là trà xanh rồi, mấy người đàn ông ánh mắt vụng về kia còn không tin, mấy người lời ta đi, tất cả đều là nâng mình, giẫm Uyển Chân xuống, còn có cái gì mua nước hoa… Nói Uyển Chân đi theo ánh mắt đại chúng, không phải âm thầm vòng vèo Uyển Chân thô tục sao?”

“Mẹ nó, thật là buồn nôn, bà đây lớn lên đến , giờ là lần đầu gặp trà xanh trong hiện thực, chậc chậc chậc…”

Mọi người đã bắt đầu nghị luận.

Các đồng nghiệp Tằng Thi Đồng không vừa mắt đã lâu, cũng không nhỏ giọng , lúc này có thể vạch trần mặt khác của Tằng Thi Đồng, càng hận không thể cho toàn thế giới đều nghe thấy.

Nhưng biểu cảm của các người nổi tiếng nam bên kia có chút kì quái.

Sắc mặt khác nhau.

Đặc biệt là Trần Khoa, biểu cảm cực kỳ khó coi.

“Đồng Đồng… Em thật sự… Câu dẫn trai của Diệp Uyển Chân sao?” Trần Khoa mãi mới một câu ra từ trong miệng.

“Đánh rắm! Là ta ám chỉ cho tôi, ta không từ chối tôi, chẳng khác nào ngầm thừa nhận, các người có hiểu không?”

Cả khuôn mặt Tằng Thi Đồng đỏ bừng lên, trong mắt phun ra lửa giận.

“Cô còn chưa hiểu hình sao?” Tôi không muốn tiếp tục dối chuyện này với ta nữa.

“Thời gian này, người chuyện phiếm với vẫn luôn là tôi.”

“Tôi vốn không muốn mọi chuyện ầm ĩ khó coi, đã từ chối cầu kết một lần, đã cho cơ hội này.”

“Là không từ bỏ.”

Tôi một mạch tất cả chuyện Tằng Thi Đồng đã từng với tôi ra.

Mặc kệ người bên ngoài cho là thật hay giả.

Chí ít ở trước mắt chứng cứ chính xác, tất cả đều biến thành thật.

Biểu cảm của Tằng Thi Đồng dần dần từ tức giận chuyển thành xấu hổ.

Xông lên muốn đánh tôi.

Kết quả bị Lâm Thù tay chân không biết nặng nhẹ đẩy ra.

Tằng Thi Đồng dựa vào bàn, tức giận đến mức n.g.ự.c không ngừng chập trùng.

Tôi thấy cũng đến lúc rồi, nháy mắt ra hiệu với Tiểu Thất.

Tiểu Thất hiểu ý của tôi.

“A!”

Sau khi hét lên một tiếng ngạc nhiên, Tiểu Thất đứng lên, chỉ vào đồ trên bàn to.

“Mọi người xem!”

“Đây không phải nước hoa trước đây đưa cho phó giám đốc Vương phòng quản lý để quay video sao!”

16.

Nước hoa chỉ có một lọ.

Cho dù đóng gói có thể tương tự, logo đăng kí lại không tương tự .

Tiểu Thất lanh mồm lanh miệng.

Lập tức phân tích một loạt chuyện hôm buổi trình diễn thời trang.

Đã có không ít người nổi tiếng nữ ở hiện trường nghe rõ.

Thì ra là trước buổi trình diễn thời trang một ngày, Tằng Thi Đồng phó giám đốc Vương mời “Cùng giường”, thế là không thể không vứt bỏ buổi trình diễn thời trang, ta không cam tâm.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...