Yêu Bạn Thân Anh [...] – Chương 27

Lúc đi xuống, 4 chàng nôn thốc nôn tháo (2

" Không chơi thì đi, sĩ diện gì " Hy nhịn , vuốt lưng

Hào mặt mày mệt mỏi, ôm trầm lấy " Anh không bao giờ chơi nữa đâu "

"Được " Hy phì , đỡ tay nhẹ nhàng xoa đầu , xem ra chơi một lần là sợ cả đời rồi

"Anh có sao không" Tuyết Nam bối rối

" Anh ổn…... ọe " Nam mệt mỏi, nôn thốc nôn tháo

Bên Quân và Thịnh cũng chả khá khẩm hơn là bao, hai người ngồi dựa vào nhau đờ đẫn

"Có đi nổi nữa không " Hy nhịn , vỗ vỗ lưng

"Đi " Hào gật đầu, vẫn dựa vào

" Vậy đi thôi" Hy , nắm tay

"Ừm " Hào mệt mỏi gật đầu đi theo , chơi mà còn mệt hơn học nữa, thà học suốt 1 tuần không ngủ còn hơn chơi cái đó

Hai người dắt nhau đi chơi riêng

"Anh muốn ăn gì không" Hy đang đứng ở quầy bán đồ ăn

" Không muốn ăn gì hết" Hào lắc đầu

Hy gật gù, mua chút đồ ăn vặt rồi đi lại chỗ

" Uống đi này, sẽ đỡ hơn đó " Hy đưa cho cốc trà chanh

"Ừm" Hào cầm lấy cốc trà chanh, tay kia kéo ngồi lên đùi mình

"Chơi một lần mà sợ phát khiếp thế này " Hy , xoa đầu

" Không bao giờ chơi cái này nữa đâu " Hào lắc đầu, đặt cằm lên vai uống nước

Hy gật gật đầu " Vậy khi nào em chơi một mình cũng , thế này thấy cũng khổ luôn "

" Không " Hào rúc vào hõm cổ

"Anh sợ còn chơi sao " Hy cầm cốc nước cho

"Ừm sợ, em thích chơi thì vẫn chơi cùng" Hào hôn vào cổ

Hy nghe thì bất ngờ, liếc "Ừm "

Hai người ngồi ôm nhau một lúc rồi thì cũng về khách sạn

Sau vài ngài ăn chơi thì họ cũng phải về vì Nam và Hào còn phải đi học nữa

Vào hôm biết điểm, điểm thông báo trên trang Website

"Hahaha bảo mà, top 1 rồi ahaha " Hy khanh khách

Cả nhà cũng theo

" Ghê đấy " Bố con

"Nói nhỉ" Mẹ phì , với lúc nào cũng dính nhau, ngồi không cũng phải ôm mới chịu

"Em thi cũng kinh đó nhỉ, top 5 chứ chẳng " Nam dựa đầu vào vai Tuyết

Hai chỉ ở lớp 2 mà lại đạt điểm cao như , quả này lớp 1 nhục mặt rồi

" Giỏi lắm " Hào xoa đầu

" Hehe dĩ nhiên rồi " Hy dựa vào

Ban đêm ở phòng , lúc này đang lim dim ngủ

" Muốn lấy quà luôn không, hứa em đạt trong top sẽ tặng quà cho em mà " Hào vỗ vỗ lưng

Dao này bị bệnh dính người trầm trọng, không ôm là không chịu ngủ đối với điều này lại vô cùng tốt

"Có " Hy mắt nhắm đầu lại gật lia lịa

Hào phì , cầm hộp nhân từ trong túi quần mở ra lấy cái nhẫn đeo vào ngón áp út của

"...." Hy cảm nhận cái gì đó, mở mắt ra thì bất ngờ " Sao tặng nhẫn cho em "

" Không sao? .... Chúng ta đính hôn đi " Hào , hất cằm về cái nhẫn còn lại

"Được " Hy vui vẻ, cầm cái nhẫn đeo vào tay " Cái bảo mấy chục triệu đó hả "

"Ừm đúng , đẹp không khi nào đặt riêng theo ý em thích khi kết hôn " Hào xoa đầu cưng chiều hết mực

" Đẹp rồi " Hy rúc mặt vào người , ngủ

Khoảng tháng sau, bố mẹ cùng Quân và Thịnh cũng đi, còn lại tất cả mọi người lên Hà Nội

"Sao lại ở đây chứ, về nhà bọn ở rộng hơn mà " Hào ngồi ở ghế chống cằm hai đang sắp xếp hoa

"Ở đây đẹp mà, cũng có đủ chỗ ngủ nữa " Hy đặt lồng mèo lên kệ " Đúng không bảo bối "

" Meo meo" Hai con mèo gạt đầu, chúng rất thích nơi này

" Dù sao ba mẹ cũng ở nhà để thi thoảng thăm ông bà ngoại mà, ở chỗ này bỏ thì phí lắm " Tuyết quét dọn khắp

NƠI

"Haizzz" Nam chán nản bất lực Hào

"Chuyển nhà " Hào gục đầu xuống bàn, thật bất lực với hai nhóc này mà

Hy với Tuyết dọn dẹp quán còn Nam và Hào về nhà dọn đồ chuyển đến cửa hàng

Sau 1 ngày dọn dẹp thì cửa hàng cũng rất sạch sẽ

"Bao giờ thông báo trúng tuyển " Nam hai

"Mỗi trường một khác chứ, nếu ở Bách Khoa các phải biết chứ " Hy ngồi ăn snack

"Bọn không quan tâm mấy cái này, nếu là nguyện vọng 1 thì sẽ nhanh thôi " Hào gối đầu lên đùi , chân gác lên thành ghế bọi dạng ngả ngớn

Nhìn vào không ai nghĩ lại là vị hội trưởng nghiêm khắc lạnh lùng của trường

"Sao cũng , chắc chắn sẽ đỗ thôi, em thừa điểm mà " Hy , đút miếng snack vào miệng

" Thủ khoa thì gì chả , người ta còn mời vào luôn mà " Nam nhếch mày, em quá ưu tú rồi hiệu trưởng còn mở miệng mời về, đúng là chỉ phù hợp với thằng thân của thôi

Lúc này có người đi vào tiệm hoa

"Chị muốn mua gì ạ " Tuyết đứng dậy, đi lại phía khách hàng

"À chị muốn mua một bó hoa tặng người đỗ đại học ấy mà" Cô ngượng ngùng , mặt đã đỏ lên hết

"À " Tuyết gật đầu như đã hiểu " Vậy chị muốn mua loại nào em sẽ bó cho ạ "

Tuyết cùng chị đó đi chọn hoa rồi gói cần thận vào

"Tuyết đúng là rất hiền nha, hợp lí dâu chồng của em rồi" Hy Tuyết, cảm thán

Hai nghe đến đây thì nhăn mày "Ý gì "

"Thì biết gọi thế nào, gọi chị dâu hay gọi em chồng chứ, thật đau đầu mà " Hy nghĩ ngợi đến cách xưng hô đúng là rối não

" Ừ nhể" Nam nhận ra, ngó người

"Gọi bình thường đi, câu lệ tiểu tiết gì " Hào nhấc Chip lên cao

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...