Yên Hận Như Sóng [...] – Chương 6

Chương 6

Chính vì của cậu ấy, tôi mới không sợ bất kỳ sự chế giễu, mỉa mai hay lời nguyền rủa độc ác nào. Nhưng khi cậu ấy buông tay tôi ra, đứng về phe với những kẻ chế giễu tôi, tôi gần như ngay lập tức sụp đổ và tuyệt vọng, thậm chí đã nghĩ đến chuyện c.h.ế.t quách cho xong.

Có thể , trước đây cậu ấy càng tôi bao nhiêu, thì sau này nỗi đau cậu ấy ra cho tôi càng lớn bấy nhiêu, thậm chí còn đau hơn trăm lần, nghìn lần so với vết thương ở tử cung tôi.

Trái tim tôi đây, đã sớm bị ta tan nát, sẽ không còn rung nữa.

Tiếng viết mạnh bạo chợt truyền đến, mỗi chữ đều lún sâu vào giấy, gần như xuyên thủng.

“Không thể nào!”

“Uyển Uyển, cậu có biết không? Mỗi ngày tan học, cậu đều thích đứng ở cây cột thứ ba ngoài phòng học để nghe nhạc. Tớ ngày nào cũng cố đi đường vòng thêm 5 phút, chỉ để cậu một cái, chỉ cần thấy cậu là tớ đã cảm thấy rất hạnh phúc rồi.”

“Có lần giờ học thể dục, tớ nghe cậu bị sốt, lòng nóng như lửa đốt chạy ra khỏi trường mua thuốc cho cậu, chỉ sợ cậu khó chịu thêm một giây nào…”

“Còn…”

Tôi ngắt lời: “Những điều đó tôi đều biết.”

“Có lần tôi đến kỳ, cũng là cậu đỏ mặt giúp tôi mua băng vệ sinh.”

“Lần khác, tôi bị đầu gấu học đường bắt nạt, cậu nhận tin đã đi tìm tên đó ngay trong ngày. Cả tuần sau đó không thấy hai người đâu, hắn bị cậu đánh gãy chân buộc phải chuyển trường, còn đầu cậu thì bị hắn đánh vỡ phải nằm viện một tuần.”

Sổ nhật ký đột ngột ngừng lại mười giây, rồi mới hồi âm: “Cậu đều biết sao? Sao cậu lại biết ?”

“Vì đã biết hết rồi, sao cậu lại tớ sẽ phụ lòng cậu?”

Có một câu, cậu ấy không viết ra, tôi biết chắc chắn cậu ấy đang lẩm bẩm: Rõ ràng tớ cậu đến thế, sao có thể phụ lòng cậu .

Tôi có thể hình dung ra Lục Trật Nhiên 17 tuổi lúc này mặt đầy kinh ngạc và khó hiểu.

“Tôi biết những điều này, là ta của tương lai cho tôi biết, ta kể cho tôi từng chuyện một, còn ta rất hối hận về những việc đã .”

Lục Trật Nhiên đã , đáng lẽ khi ấy ta nên nghe lời khuyên, không cưới người phụ nữ không thể sinh con như tôi, kết quả là để ta chịu nhục năm năm trời.

Anh ta còn , đáng lẽ hồi đó nên để tên đầu gấu học đường tiếp tục bắt nạt tôi, vì cứu tôi quá sớm khiến tôi không những không cảm ơn ta, mà còn đà lấn tới.

Anh ta luôn khoe khoang những cái gọi là “chiến tích” của mình, rồi trong cuộc hôn nhân của chúng tôi thì muốn gì thì , cho đến tận bây giờ lại có con với tiểu tam.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...