1.
Bạn thân của tôi là một phú bà.
Bạn thân phú bà của tôi còn có một người trai.
Vì !
Tôi muốn cả phú bà và người đàn ông kia đều là của mình!
Tôi có ý định với trai của thân không phải mới chỉ ngày một ngày hai. Ban đầu là vì tôi thấy tiền mà nảy sinh ý định…
Cho đến một ngày, tôi thấy sắc nổi lòng tham.
Ngày hôm đó là sinh nhật 20 tuổi của thân, chúng tôi cùng nhau đến căn hộ lớn của ấy để chúc mừng.
Chiếc bánh sinh nhật đặt riêng chưa ăn mấy miếng đã bị chúng tôi bôi lên mặt.
Tôi tìm một khe hở, nhanh chóng chuồn vào phòng của thân.
Tôi chọn đại một bộ đồ trong tủ quần áo của ấy để thay.
Tình cảm giữa tôi và thân rất thân thiết, từ nhỏ đã ăn chung một bát cơm, ngủ chung một giường. Nếu nhỏ hơn chút nữa thì có thể đã mặc chung một cái tã lót!
Trong phòng ngủ không còn ai khác ngoài tôi ra, tôi luôn cảm thấy có ai đó đang mình.
Tôi cởi bỏ bộ đồ bị bôi đầy kem, dùng mảnh vải sạch còn lại lau mặt, xương quai xanh và eo.
Cho đến khi tôi thay xong bộ đồ sạch sẽ, hơi quay người lại, đầu vừa mới chui ra khỏi cổ áo.
Thật trùng hợp, tôi phát hiện ra ánh mắt khó mà bỏ qua.
Một cái điện thoại dựng trên bàn trang điểm, ống kính đang hướng về phía tôi.
Trang đó, nếu tôi không nhầm, chắc chắn là giao diện video.
Đúng , bên trong còn có một gương mặt đàn ông đẹp đến mức không thể tin .
Gọi video thường là góc chết, tôi đoán chắc là đối phương đã đặt điện thoại ở một góc nào đó, gương mặt không quá gần ống kính.
Cố nổi bật những đường nét rõ ràng của gương mặt.
Động tác thay đồ của tôi bị ngưng lại, tôi ngẩn người vào đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông trong video.
Phản ứng đầu tiên của tôi là:
Đệt! Một gương mặt thật đẹp trai!
Phản ứng thứ hai là:
Cái đền đệt! Có phải mình đã bị người đàn ông này thấy hết không !
Sau đó, tôi máy móc hoàn thành những tác còn lại,mặc đồ xong.
Tôi cứng ngắc cầm điện thoại lên.
“Anh vừa gì ?” Tôi cảm nhận giọng điệu âm u không nhịn cầm dao của mình.
Điện thoại có cảm ứng, tôi thấy ghi trên video: Anh trai.
Người đối diện không gì, không khí im lặng một cách kỳ lạ.
“Anh Tử Tùng” tôi cố gắng nở nụ giả tạo lớn nhất của mình.
Người đối diện, Lâm Tử Tùng, mở miệng : “Đang xem cổ phiếu.”
Trong lúc nhất thời, tôi không biết nên vui mừng hay tức giận!
Mẹ nó, dáng người của bà đây lại không đẹp bằng đường cổ phiếu sao?!
Lâm Tân Tân cũng lén lút vào, thấy tôi thì tấm tắc lắc đầu: “Tớ biết mà, cậu chuồn nhanh thật, lại còn trốn vào đây, thậm chí còn thay đồ xong rồi.”
“Ha ha” tôi phát ra tiếng lạnh lùng của nhân vật phản diện.
“Cậu sao ?”
Không thể gì Lâm Tử Tùng tôi có thể gì em của ta!
“Tại sao cậu ra ngoài không tắt video đi! A a!”
Nếu không phải vì hôm nay là sinh nhật của ấy, tôi đã bóp cổ ấy rồi.
Lâm Tân Tân bị tôi lắc vai: “A a, nếu không phải cậu thì tớ cũng quên mất, tớ còn ở đây.”
Cô ấy nghĩ tôi đã thấy dáng vẻ trưởng thành của trai mình, biết tôi là một người mê sắc đẹp, nên xấu xa hỏi tôi: “Sao, có phải tớ đẹp trai đến mức cậu choáng váng không, cậu kích quá còn gì!”
Tôi nở nụ chết chóc.
“Lâm Tân Tân!”
“Tớ có thấy ấy ‘trưởng thành’ (lớn lên) chỗ nào đâu.” Nhưng ta đã thấy dáng vẻ tớ trưởng thành (dậy thì) rồi đấy!
Lâm Tân Tân: “Tớ nghi ngờ cậu đang bậy.”
Ha ha, ha ha.
2.
Tôi không cho Lâm Tân Tân về chuyện điên rồ này, từ đó về sau, tôi thường mơ thấy gương mặt trong video.
Trong giấc mơ, không có liêm sỉ gì hết. Thường là tôi dồn cái tên Lâm Tử Tùng trong mơ vào góc tường, hỏi ta: “Tôi xinh đẹp hơn hay cổ phiếu đẹp hơn?"
Đáng ghét thật!
Trong khoảng thời gian đó, Lâm Tân Tân nhận ra tôi có gì đó không ổn.
Nhưng một người thân phú bà thì có thể gì? Bình thường ấy chỉ biết vung tiền để tôi vui thôi.
Tuy nhiên, từ đó về sau, tôi bắt đầu bóng gió hỏi Lâm Tân Tân xem có thể xem ảnh của trai ấy không.
Lúc đầu ấy còn chưa nhận ra, sau một thời gian, một ngày nọ ấy đột nhiên hỏi tôi:
“Ê, Chi Tử, dạo này cậu không ổn lắm nhỉ!”
Tôi suy nghĩ hai giây: “Tớ đột nhiên nhận ra, cách tốt nhất để gắn bó với thân phú bà là trở thành người một nhà với ấy.”
Lâm Tân Tân ngạc nhiên đến mức rơi cả điện thoại.
Đúng lúc đó, chúng tôi nằm trên một cái giường, ấy lập tức lăn xuống đất: “Yêu quái! Đừng ăn thịt tôi!”
Tôi khinh thường: “Cậu thì đòi ăn uống gì , nếu tớ muốn ăn thì cũng chỉ ăn trai cậu thôi.”
Vì Lâm Tử Tùng là người duy nhất đã thấy số đo ba vòng của tôi, nên ta phải chịu trách nhiệm với chuyện này!
Cuối cùng, tôi tuyên bố một câu mang tính tổng kết: “Tớ muốn trở thành chị dâu của cậu.”
Đối với điều này, Lâm Tân Tân ngồi dưới giường ngả nghiêng.
“Ha ha ha! Không thể nào, trong mắt Lâm Tử Tùng chỉ có tiền, không có phụ nữ!”
Mặc dù Lâm Tân Tân đang giữ thái độ dửng dưng xem kịch vui, ấy vẫn rất tin tưởng vào sức chiến đấu của tôi.
Dù sao thì tôi cũng là người mạnh mẽ, nhiều lời, nội tâm lại chứa đựng một sư tử Hà… Em ngọt ngào?
Thời gian khoác nhiều quá, Lâm Tân Tân rất muốn thấy tôi hành : “Anh ấy chạy, ấy đuổi! Bọn họ đều không thể mọc cánh chạy thoát !”
Tôi: …
“Cậu tỉnh táo chút đi, đây là một màn kịch không thể thoát khỏi.”
Lâm Tân Tân hứng khởi xoa tay: “Cậu nghĩ mà xem, một người đàn ông thẳng tưng chỉ có cổ phiếu trong mắt, có lẽ ngay cả khi có người phụ nữ khỏa thân đứng trước mặt cũng không quan trọng bằng cổ phiếu. Thật là một trai thẳng đáng ghét! Nếu cậu thì thật sự có cảm giác thành tựu đấy!”
“Chị em xông lên!”
Tôi đắm chìm trong tưởng tượng: “Đây chẳng phải là… Tiền và trai đẹp đều dễ như trở bàn tay ư!"
Tôi có thể có ý đồ xấu nào chứ?
Tôi chỉ muốn “danh chính ngôn thuận” (cùng vào một nhà) với thân mà thôi.
Sau này, em chồng phát triển cực kỳ đúng hướng. Chỉ cần Lâm Tử Tùng có thái mới, ấy sẽ cho tôi biết ngay lập tức.
“Anh tớ sắp về nước.”
Bạn thấy sao?