Tôi thầm nghĩ, nam chính, nam phụ đều đã đến, nam phụ Cố Lôi, Cố Điện còn xa sao?Quả nhiên, lúc trưa khi đang ăn cơm cùng nữ chính ở nhà ăn, đột nhiên xuất hiện hai ánh mắt đầy áp lực phía sau.Không ngờ, nam phụ Cố Lôi và Cố Điện là em sinh đôi.Trông trẻ hơn nam chính và Cố Vũ một chút.Nhuộm tóc màu xanh lam Klein, khuyên tai hình đầu lâu càng tăng thêm vẻ ngoài ma mị cho sự đẹp trai của họ.Tôi muốn bỏ đi, nữ chính đáng thương kéo tôi lại.Vì , tôi buộc phải đối mặt với ba người đàn ông, ăn bữa trưa này mà chẳng biết mùi vị gì."Nguyệt nhi, em hư quá, mà lại có ý định rời xa các .""Có phải ở thành phố lân cận có trai khác, nên mới không cần các nữa?"Nữ chính đỏ mặt, lắc đầu nguầy nguậy: "Em không có...""Mắt đỏ hoe thế kia, có phải đã khóc rồi không?!""Hừ, nhất định là do cả, hai !""Nguyệt nhi, sao không ăn cơm cho đàng hoàng?"Nữ chính mở to đôi mắt long lanh nước, uất ức : "Nguyệt nhi không đói.""Không, em đói rồi."Tôi: ...Có thể xem xét đến cảm nhận của một người đang cố gắng ăn cơm không?Còn nữa, ai đến cứu tôi với?
7.Có lẽ vì tôi phải dẫn dắt nữ chính, nên nam chính đã giao hết mọi việc cho các trợ lý khác.Coi như trong cái rủi có cái may .Cuối tuần, phòng ban tổ chức teambuilding, địa điểm là khách sạn suối nước nóng cực kỳ sang trọng, lý do là tổng tài cũng sẽ đến.Ngoại trừ tôi, những người khác đều vui mừng khôn xiết.Còn tôi thì đã linh cảm trước, người đến sẽ không chỉ là một mình nam chính.Quả nhiên, sau khi chúng tôi thay đồ bơi xong, bốn em nhà họ Cố đều đến.Lại một lần nữa, ngoài tôi ra, mọi người vui mừng gấp bốn lần.Buổi teambuilding này, không tham gia cũng .Nhưng nữ chính lại kéo tôi lại: "Chị Lâm, lát nữa chúng ta tìm một bể suối nước nóng nhỏ để ngâm nhé, bí mật đấy."Mí mắt tôi giật giật: "Tại sao?"Cô ấy đỏ mặt ấp úng:"Em, em không khỏe.""Hả?"Là câu hỏi thật lòng, xuất phát từ tận đáy lòng.Sau đó, nam chính đột nhiên xuất hiện từ một góc khuất, vẻ mặt lo lắng."Không khỏe chỗ nào?""Để xem nào."Tiếp theo, nam phụ Cố Vũ, Cố Lôi, Cố Điện cũng lần lượt xuất hiện.Nhìn nữ chính sắp bị xé ra năm mảnh, tôi đang định lặng lẽ chuồn đi.Không biết từ lúc nào, ánh mắt của hai em sinh đôi đã chằm chằm vào tôi."Thư ký Lâm, không ngờ dáng người đẹp thế."Câu này khiến ánh mắt của bốn em lập tức đổ dồn về phía tôi, ngay cả nam chính vốn lạnh lùng kiêu ngạo, lúc này ánh mắt cũng có thêm vài phần nóng bỏng.Tôi thầm nghĩ: Anh cũng xứng sao?Nhưng nữ chính đột nhiên lên tiếng, giọng điệu lạnh nhạt:"Thư ký Lâm, chị đi chơi trước đi."Hả? Vừa nãy không phải còn gọi là chị Lâm sao?Không phải chứ?Cô còn ghen nữa à?Cô chắc chắn là ổn chứ?8.Nực , tôi nào có rảnh để ý đến chuyện đó.Lập tức quay người bỏ đi.Nhưng tôi chưa đi mấy bước, phía sau đã vang lên giọng của bọn họ."Nguyệt nhi giận dỗi trông thật giống một mèo con đáng .""Nếu em không thích Thư ký Lâm, sẽ đuổi ta ra khỏi Cố thị."Tôi dừng bước, trong lòng thúc giục.Nhanh lên, nhanh lên, nhanh là em không thích ta đi."Đừng, đừng mà, em rất thích chị Lâm.""Nguyệt nhi , các sẽ buồn đấy."Không chịu nổi nữa rồi.Phía sau là phòng khách sạn hạng sang, các người có thể quẹt thẻ vào trong chuyện không?Tôi xin các người thay cho những bông hoa cỏ xung quanh đấy.9.Đến giờ ăn trưa, nữ chính mới khoan thai bước tới.Không thấy bốn em, tâm trạng tôi mới khá hơn một chút.Nữ chính trở về, lại nở nụ với tôi."Chị Lâm, xin lỗi, lúc nãy em chuyện hơi vội vàng."Khóe miệng tôi giật giật, rộng lượng :"Không sao."Ai bảo là nữ chính truyện ngược tâm chứ.Nhưng nữ chính lại không chịu ăn cơm tử tế, ấp úng muốn lại thôi.Tôi hít sâu một hơi hỏi: "Sao ?"Cô ấy lập tức dịu dàng: "Chị Lâm, chị không thể nào đến với bất kỳ trai nào của em đâu."?Tôi khó khăn lắm mới tiêu hóa hết lời ấy , chỉ cảm thấy mình như bị sét đánh."Em yên tâm, chị biết rồi!"Cô ấy như không tin lắm, tiếp tục an ủi tôi:"Vì hôn nhân của chúng ta đều không thể tự mình chủ, cuối cùng đều phải đi trên con đường liên hôn."Hả? Sao lại lôi chuyện hôn nhân vào đây?"Còn sớm mà..."Nữ chính lộ vẻ buồn bã: "Không còn sớm nữa đâu, gần đây các đều đang lựa chọn đối tượng cho em."Không phải chứ?Bốn em đã chán rồi sao?Hay là sắp đi theo cốt truyện rồi?Tuy tôi không biết gì, điều đó không ảnh hưởng đến bản chất hóng hớt của tôi."Tsk tsk" trong lòng, tôi bắt chuyện với nữ chính."Vậy đã chọn chưa?"Nữ chính cầm d.a.o nĩa mãi không ăn, vẻ mặt yếu đuối đáng thương thật khiến người ta mến.Một lúc sau ấy mới gật đầu:"Chọn rồi.""Tháng sau sẽ đính hôn."Một miếng thịt heo rơi xuống từ giữa hai chiếc đũa vì sợ hãi.Từ "đang chọn" đến "đính hôn".Trong hai phút vừa rồi, đã đi bằng tên lửa à?
Bạn thấy sao?