Xuyên Thành Nữ Phụ [...] – Chương 5

C5

5.

Khi tôi thức dậy, hệ thống đang phát điên.

“Sức mạnh dị năng của nam chính chỉ chính thức thức tỉnh sau khi phản bội hắn, mặc dù bây giờ cấp độ sức mạnh dị năng của hắn không cao lại sử dụng quá mức thành thạo, điều này rất không bình thường!”

Giang Dã đeo tạp dề, đang ở trong bếp nấu cháo tôm cho tôi, cảm giác rất giống một người chồng.

Tôi nghi hoặc hỏi: “Hắn vẫn đang theo sự sai bảo của tôi, qua cũng không giống sống lại lắm.”

Hệ thống chế nhạo: “Tối hôm qua loạn muốn ăn tôm, hắn đương nhiên phải nấu cho .”

“Cô cái người này đang ngủ mà tay còn sờ vào cơ bụng nam chính, quá đáng sợ.”

Tôi chột dạ, đêm qua tôi hình như mơ thấy mình đói bụng nên vươn tay tìm kiếm thứ gì đó để ăn, thành thật mà , cảm giác sờ cơ bụng của nam chính cũng không tệ lắm.

“Nhưng Giang Dã sau khi thức tỉnh dị năng, chẳng phải sẽ không từ thủ đoạn độc ác, có thù tất báo sao?”

Nhớ lại những chuyện đã , tôi càng nghĩ càng sợ:

“…Tại sao mình vẫn chưa ch nhỉ.”

Giá trị sỉ nhục vẫn đứng im.

Giá trị lại tăng lên vùn vụt.

Hệ thống rơi vào trầm tư.

“Đừng lo lắng, nam chính chỉ đang giả vờ bị mê hoặc thôi, hẳn là còn có âm mưu khác, đây chắc chắn là một phần trong kế hoạch trả thù của hắn!”

Hệ thống bảo tôi chờ thời cơ hành , cứ tiếp tục theo nội dung cốt truyện.

Nhiệm vụ tiếp theo là đánh cắp mặt dây chuyền ngọc bội tổ tiên của nam chính.

Sau đó dùng cái này uy hiếp, để cho hắn trâu ngựa.

Cái này quá khó khăn rồi! Tôi vắt óc suy nghĩ, ngay cả cháo tôm cũng ăn không ngon.

Giang Dã nhận lấy bát nhỏ còn dư cháo từ tay của tôi, mặt không đổi sắc ăn hết.

Còn đem nồi đất thu hồi về không gian.

Mọi người trên bàn há hốc mồm.

Anh em của hắn tên Cao Việt Dương tham lam chảy nước miếng: “Không phải, sao không thấy cháo đâu nữa.”

Chu Phong cũng thăm dò hỏi: “Anh Dã, cũng thức tỉnh dị năng rồi?”

Giang Dã bình tĩnh gật đầu.

“Là dị năng hệ không gian.”

“Vật tư tôi đã chuẩn bị xong, lát nữa xuất phát đi căn cứ Hi Vọng.”

Không hổ là nam chính, kiêu ngạo như gió.

Nhưng hắn vừa ăn cháo bằng thìa tôi đã dùng! Tôi muốn lại thôi.

Lúc này Giang Dã mới ý tới mắt của tôi: “Xin lỗi tiểu thư, tôi quên chuẩn bị thêm bát và đũa.”

“Nên dùng tạm bát đũa của em, không để ý chứ.”

Hắn vô tội .

Hệ thống không khách khí vạch trần: “Có cái rắm! Anh ta cố ý!”

“Hắn nửa đêm bị sờ mó đến nỗi không ngủ đành đi trung tâm thương mại mua sắm rồi cất giữ mọi thứ trong không gian!”

“Ngay cả những zombie trên đường cũng bị hắn gi*t sạch.”

“Anh… biến thái!”

Tôi tức đến nỗi không lên lời, tuyên bố muốn chiến tranh lạnh với hắn.

Đợi đến buổi tối lúc đi ngủ, lặng lẽ trộm ngọc bội của hắn, sau đó tra tấn hắn thật mạnh.

Chiếc xe địa hình di chuyển êm ái rồi dừng lại tại một vùng đất hoang ở ngoại ô thành phố trước khi mặt trời lặn.

Giang Dã và những người khác dựng lều gần đó để nghỉ qua đêm.

Tôi không có sức mạnh nên ngủ ở trong xe.

Ánh trăng sáng và trong, đã có người ngáy rồi.

Tôi rón rén xuống xe, lặng lẽ mở lều của Giang Dã.

Hắn nhắm hai mắt, bóng tối trên hàng mi dài tản ra, hình như đã ngủ say.

“Giang Dã, ngủ rồi à?”

Tôi ghé vào bên tai hắn nhẹ giọng hỏi.

Sau khi không nghe câu trả lời, tôi lập tức yên tâm.

Chuẩn bị tháo sợi dây chuyền trên cổ hắn, lại không nghĩ tới khóa là một nút thắt ch.

Sớm biết đã cầm kéo tới.

Tôi thở dài, ngón tay không cẩn thận đụng phải yết hầu của hắn.

Giang Dã đang ngủ đột nhiên nắm lấy cổ tay tôi, ngay lập tức đem tôi đè dưới thân.

“Tiểu thư buổi tối lại đói bụng à?”

Dục vọng trong mắt hắn nặng nề, ánh mắt dán chặt vào môi tôi.

Còn nắm lấy tay tôi đặt lên cơ bụng tám múi của mình, dần dần tiến sâu hơn, ý vị không rõ nở nụ .

“Bây giờ không chê tôi biến thái nữa à?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...