Xuyên Thành Nữ Phụ [...] – Chương 9

Nhà có một công ty giải trí, kinh doanh cũng chỉ ở mức bình thường.

 

Nếu sau này Hứa Nhược muốn ngôi sao, sẽ phải ý hơn đến công ty "không quan trọng" này.

 

...

 

Hứa Nhược mời đến nhà ăn cơm.

 

"Nấu gà cho nhé! Bữa tiệc lớn."

 

Tống Triều Ngạn tin lời, khi đến nơi thì...

 

"Em nấu cả con gà à?"

 

"Ừ. Đừng chê xấu, nấu xong thì đều ngon như nhau thôi."

 

Tống Triều Ngạn lại thở dài, cảm thấy mình cũng nên học nấu ăn dần thôi.

 

Rồi một ngày, ông nội của lâm nguy.

 

Anh ngồi đợi trước cửa bệnh viện của viện điều dưỡng, hai tay siết chặt, ngón tay trắng bệch.

 

Hứa Nhược chạy như gió tới.

 

"Em trốn học để đến đây với ."

 

Bố mẹ của Tống Triều Ngạn bận rộn với công việc, từ nhỏ đã tài xế và bảo mẫu trong nhà chăm sóc.

 

Anh luôn nghĩ rằng mình rất mạnh mẽ và độc lập, đến lúc này mới biết cảm giác có người bên cạnh là như thế nào.

 

Bác sĩ mang đến tờ giấy chấp thuận phẫu thuật.

 

Anh ký tên, và Hứa Nhược đứng bên cạnh sững sờ.

 

"Anh tên là Tống Triều Ngạn???"

 

"Anh không phải tên là Tống Sâm sao?"

 

Tống Triều Ngạn thản nhiên: "Ông nội đặt tên cho , bố mẹ không thích nên đã đổi."

 

Nhưng người bên cạnh vẫn còn chưa hết kinh ngạc.

 

"Xong rồi, tôi lại kết với nam chính rồi, vô thay đổi cốt truyện, không thể trở thành nữ phụ ác độc nữa!"

 

Trong thế giới của ấy, đã chết. Nếu không thể xuyên sách, có lẽ sẽ không còn cơ hội sống lại.

 

"Đừng lo, ông nội của sẽ không sao đâu."

 

Hứa Nhược quyết định thuận theo tự nhiên, trước tiên an ủi mình.

 

"Em cho biết, em đến từ tương lai, em biết rõ cốt truyện."

 

Hứa Nhược tuy hay những điều không hiểu, chưa bao giờ dối.

 

Tống Triều Ngạn gật đầu, lòng dạ cũng yên tâm hơn phần nào.

 

Quả nhiên, vài giờ sau, bác sĩ thông báo ca phẫu thuật rất thành công và ông nội sẽ chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt 24 giờ.

 

Lúc này, Hứa Nhược cũng nhận thông báo từ hệ thống.

 

"Dòng thời gian đã sửa chữa hoàn tất, ngày mai sẽ thoát khỏi cốt truyện."

 

Hứa Nhược phân vân một lúc, rồi vẫn quyết định điều này cho Tống Triều Ngạn.

 

Dù sao thì sau đó, cơ thể sẽ bị hệ thống tiếp quản, và những hành của sau này sẽ trở thành những gì ngu ngốc mà nữ phụ ác độc trong truyện sẽ .

 

Mà tuyến truyện của tiểu thuyết không thể rối loạn, một khi có sự sai lệch lớn, có thể sẽ không còn cơ hội quay lại thế giới này.

 

Số phận của sẽ do Tống Triều Ngạn quyết định.

 

"Em sắp với một điều nghe rất vô lý, phải tin là em thật đấy!"

 

"Sau này sẽ thích một tên là Triệu Thiên Thiên..."

 

Tống Triều Ngạn nắm chặt tay: "Anh chắc chắn sẽ không thích ấy."

 

Hứa Nhược thản nhiên: "Anh còn chưa gặp ấy mà, trong truyện ấy từ cái đầu tiên!"

 

"Thôi nào, đừng cắt ngang, nghe tiếp đi!"

 

"Sau đó em sẽ dây dưa đòi cưới ... cái gì? Nghiêm túc nghe đi!"

 

"..."

 

Tống Triều Ngạn cau mày, đường nét của vẫn trẻ trung, đẹp đẽ trong ánh mắt đã có sự trưởng thành hơn người.

 

"Anh hiểu rồi, sẽ mọi thứ theo đúng cốt truyện mà em ."

 

"Vậy thì em cũng phải sớm trở lại."

 

Hứa Nhược gật đầu: "Không vấn đề gì, nếu suôn sẻ, năm năm nữa chúng ta sẽ gặp lại."

 

"Em chắc chắn sẽ không bỏ qua đâu!"

 

Tống Triều Ngạn hỏi câu cuối cùng.

 

"Em vốn dĩ trông như thế nào?"

 

"Rất giống bây giờ, chỉ là tóc ngắn thôi..."

 

Hôm đó, tiễn Hứa Nhược về nhà, và ngồi trên chiếc ghế dài dưới khu chung cư của ấy suốt cả đêm.

 

Đèn đường chiếu lên bóng hình .

 

Sáng hôm sau, thấy quen thuộc bước xuống, đi ngang qua .

 

Thật sự là không nhận ra nữa.

 

Anh lặng lẽ đứng dậy, quay về viện điều dưỡng, đi qua con đường trồng đầy hoa đào.

 

Những cánh hoa đã rụng hết, cành cây trơ trụi.

 

...

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...