Xuyên Thành Nữ Phụ [...] – Chương 4

Nhưng tổ chương trình không đồng ý, họ bỏ tiền ra mời tôi đến là để chuyện.

 

Tôi và Triệu Thiên Thiên từng cùng xuất thân từ một chương trình tuyển chọn, ta ngay từ đầu đã là thí sinh nổi tiếng ủng hộ. Dù tôi mờ nhạt, công ty quản lý phía sau rất giỏi lăng xê.

 

Dựa vào việc tôi có nét giống ta đến 5 phần, công ty suốt ngày mua tin tức về tôi, cuối cùng giúp tôi chen chân vào vị trí debut.

 

Trong bộ phim tiên hiệp giúp chúng tôi nổi tiếng cũng thế.

 

Cô ta đóng vai Bạch Nguyệt Quang, tôi đóng vai thế thân của ấy.

 

Một chặng đường đầy thị phi, xé nhau không ngừng.

 

Tổ chương trình đương nhiên không muốn bỏ qua sự đối lập hấp dẫn này.

 

Đã ký hợp đồng thì phải tuân thủ quy định, tôi đành phải cùng mọi người lên xe bảo mẫu.

 

Ảnh hậu Đinh cầm kịch bản của MC, chịu trách nhiệm dẫn dắt và gợi mở các chủ đề trò chuyện.

 

Mọi người bắt đầu chia sẻ câu chuyện rung đầu tiên trong .

 

Ảnh hậu Đinh và chồng nảy sinh cảm qua các bộ phim, họ là cặp đôi mẫu mực trong giới giải trí.

 

Triệu Thiên Thiên kể câu chuyện của mình như trong phim, về việc họ vô lướt qua nhau trong một sự kiện thương mại và nhau ngay từ cái đầu tiên.

 

Trong câu chuyện ta vô tiết lộ chồng ta đến nhường nào, giàu có ra sao, và cha mẹ chồng cưng chiều ta thế nào.

 

Điều này khiến bình luận đầy ngưỡng mộ.

 

Triệu Thiên Thiên e thẹn: [Đừng về tôi nữa, còn Nhược Nhược thì sao?]

 

[Tôi luôn rất tò mò về câu chuyện giữa và Tống tổng đấy!]

 

Chuyện giữa tôi và Tống Triều Ngạn lúc đó cũng khá ồn ào và khó coi.

 

Chỉ tóm gọn một câu: Chó liếm không có mùa xuân.

 

Triệu Thiên Thiên rõ ràng có ý đồ không tốt.

 

Tôi: [Là tôi tự bám lấy ấy, có rồi thì thấy không bằng không có, vẫn thích cuộc sống độc thân hơn.]

 

[......]

 

Cả xe chìm vào sự im lặng.

 

Mọi người đều giữ nguyên sự chuyên nghiệp của diễn viên, không thay đổi sắc mặt.

 

Chỉ là không ai bắt chuyện tiếp.

 

Ảnh hậu Đinh là người đầu tiên vỡ sự im lặng.

 

[Haha, vợ chồng mới cưới thường có chút va chạm nhỏ thôi. Khi tôi mới kết hôn với lão Trần, cũng ngày nào cũng bực bội, miệng lúc nào cũng đòi ly hôn.]

 

Ngồi bên cạnh tôi, Tống Triều Ngạn từ nãy giờ giống như một cái giá đỡ đột nhiên tiếp lời.

 

[Thực ra, từ hồi trung học tôi đã thầm thích Tiểu Nhược rồi.]

 

Tôi: ????

 

Mọi người: ????

 

Tôi quay đầu Tống Triều Ngạn.

 

[Bánh sandwich hôm qua ăn rồi à?]

 

[Có phải bị trúng độc không?]

 

Chồng của Ảnh hậu Đinh là một đạo diễn.

 

Anh Trần bước ra giải vây.

 

[Haha, Tiểu Hứa có phải ngại ngùng không?]

 

Bầu không khí ngay lập tức trở nên vui vẻ, hai vợ chồng họ cứ khăng khăng rằng tôi đang giận vì hôm qua Tống Triều Ngạn không ở bên tôi, và chúng tôi đang cãi nhau.

 

Ở chỗ không bị camera quay đến, tôi lườm Tống Triều Ngạn một cái.

 

Anh ta như thật sự bị trúng thuốc gì đó, không hề nổi giận, đôi mắt đen láy chằm chằm vào tôi, đôi môi mỏng mím chặt.

 

Không biết đang nghĩ điều xấu xa.

 

Bị ta như khiến tôi bực bội, không nhịn mà đưa tay đẩy mặt ta ra.

 

Ngón tay ấm áp chạm vào làn da lạnh lẽo của , cảm giác mềm mại đầu ngón tay tôi tê rần.

 

Tôi bị hành của mình cho hoảng hốt, lập tức quay mặt ra cửa sổ, rồi lặng lẽ thu mình về phía góc xe.

 

Cảnh này đã phát trực tiếp.

 

Bình luận tràn ngập đủ loại ý kiến.

 

[Tôi nhớ tin đồn hai người này không có cảm, tôi đã ăn nhầm tin tức sao?]

 

[Các có để ý không, Tống Triều Ngạn suốt buổi chỉ ý đến Hứa Nhược, lúc nào cũng ấy!]

 

[Nhưng Hứa Nhược hình như rất ghét ta? Tổng tài bá đạo bị tổn thương.]

 

[Chuyện gì thế này, có chút ngọt ngào đấy chứ? Tôi nghi ngờ người bị trúng độc là tôi.]

 

......

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...