Xuyên Thành Nữ Phụ [...] – Chương 2

Ngày hôm sau là thời gian tự do, tôi ngủ đến 11 giờ.

 

Trong phòng phát sóng của người khác, buổi sáng đã hoàn thành việc tập thể dục, nấu ăn, khám các điểm tham quan xung quanh thị trấn... tất cả mọi việc.

 

Triệu Thiên Thiên cùng chồng ấy đã đóng góp cảnh đầu tiên nổi bật của chương trình - cảnh cho ăn trong bếp.

 

Cô ấy là hoa khôi nổi tiếng, lại kết hôn với một thiếu gia có gia cảnh tốt, bình luận tràn ngập khen ngợi.

 

"Bị chồng hào môn cưng chiều đến tận mây xanh, Thiên Thiên thật là người chiến thắng trong cuộc đời!"

 

"Hứa Nhược đang ? Bình thường rất thích sự, giờ hoàn toàn không thấy người."

 

[Cứ nằm ngủ mãi, không thấy ấy xuất hiện. Chỉ thấy chồng ấy sáng sớm đã có việc ra ngoài.]

 

[Cô ấy cưới Tống Triều Ngạn! Thân hình như người mẫu, lại đẹp trai siêu cấp, gia đình cũng cực kỳ giàu có! Khóc!]

 

Tôi hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi những bình luận đó, chỉ rửa mặt đơn giản rồi xuống lầu.

 

Trong đại sảnh, Triệu Thiên Thiên và chồng Lý Thành Hạo vẫn đang tương tác thân mật trong bếp.

 

Cắt vài lát dưa chuột thì lại trao nhau ánh mắt ngọt ngào, rửa vài lá rau thì lại ôm nhau.

 

Họ tự nguyện phụ trách bữa trưa của mọi người, giờ thì có vẻ như đợi mọi người chết đói cũng không thể ăn .

 

[Cuối cùng thì " lười" Nhược Nhược cũng dậy rồi.]

 

Triệu Thiên Thiên thấy tôi, giả vờ thân mật chào hỏi.

 

Tôi:......

 

Cô ấy không cần nhắc nhở, netizen đã biết tôi ngủ nướng rồi, và đã mắng tôi rồi.

 

Tôi đi tới tủ lạnh tìm đồ ăn, Triệu Thiên Thiên tiến lại gần.

 

[Sáng nay không dậy, Tống Triều Ngạn không có bữa sáng ăn, tôi phải lấy một chiếc bánh sandwich từ tủ lạnh cho ấy.]

 

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của ấy hiện rõ vẻ lo lắng.

 

[Cô đã kết hôn, đừng còn bướng bỉnh như trước nữa, trách nhiệm của một người vợ vẫn phải gánh vác.]

 

Thấy cảnh này, bình luận của netizen quả thực đã sôi .

 

[Trời ơi, nữ thần của chúng ta thật sự đẹp người đẹp nết, lại còn đặt mình vào vị trí của Hứa Nhược để suy nghĩ, thật quá tốt bụng!]

 

[Người như Hứa Nhược không đáng. Ai đã thấy tin tức ấy kiêu ngạo thì biết người này không thể cứu vãn.]

 

[Sớm muộn gì cũng ly hôn, tôi đang đợi xem!]

 

Tôi mở tủ lạnh, bên trong có bánh sandwich, nước uống, và đủ loại nguyên liệu sắp xếp ngăn nắp.

 

 

Tôi lấy một chiếc bánh sandwich và thử một miếng.

 

Thấy tôi không gì, Triệu Thiên Thiên có vẻ bị tổn thương, uất ức :

 

[Cô có phải chê tôi nhiều chuyện không? Xin lỗi, tôi chỉ không muốn thấy ấy đói thôi.]

 

Cái mạch máu trên trán tôi giật nhẹ, không muốn chơi với ấy trước ống kính.

 

[Ừ, đúng là nhiều chuyện. Không biết thì còn tưởng là cho ấy chiếc bánh sandwich.]

 

[Hơn nữa Tống Triều Ngạn bị dị ứng với bơ đậu phộng, không ăn cái này.]

 

Mặt Triệu Thiên Thiên trở nên tái nhợt, vô phương xoay sở chớp mắt.

 

[Tôi chỉ có lòng tốt mà thôi.]

 

Ừ ừ, cũng giống như lòng tốt chủ nấu ăn trong chương trình thực tế .

 

Nấu hai tiếng mà cũng không xong, cuối cùng vẫn phải ra ngoài ăn cùng nhau.

 

Chỉ là muốn giành thêm chút thời gian xuất hiện mà thôi.

 

Tôi: [Cảm ơn lòng tốt của , bữa trưa không cần chuẩn bị cho tôi.]

 

Trong cốt truyện tiểu thuyết, Tống Triều Ngạn đi giải quyết công việc, rất muộn mới về.

 

Nguyên chủ tham gia hoạt một mình, lại trở thành đối tượng bị netizen chế giễu và đồng cảm.

 

[Gả vào hào môn thì có gì, không có , vẫn sống khổ sở đáng thương.]

 

Ừ ừ ừ, tôi khổ sở nhất đáng thương nhất, ly hôn rồi nhận một tỷ tiền cấp dưỡng thì sao, tôi đâu cần có !

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...