Xuyên Thành Mẹ Kế [...] – Chương 1

Chương 1:

Xuyên không thành mẹ kế ác độc của phản diện, hệ thống cầu tôi không sụp đổ thiết lập nhân vật.

Tôi đứa bé năm tuổi đứng bên chân, hung dữ giật lấy sữa bò trong tay cậu nhóc, thay bằng một cốc nước ép khổ qua.

Từ đó về sau, cậu nhóc ăn cơm không hề kén chọn.

Nuôi thú cưng chỉ dọn phân.

Sau này đến lúc thi đại học, tôi còn lén lút sửa nguyện vọng của cậu nhóc.

Nhiều năm sau, phản diện công thành danh toại.

Tôi tưởng mình sắp gặp đại họa.

Không ngờ cậu nhóc lại đứng trước truyền thông : “Người tôi biết ơn nhất chính là mẹ tôi, chính của mẹ đã đồng hành cùng tôi trưởng thành, chính mẹ đã chỉ đường dẫn lối cho cuộc đời tôi.”

Khoan đã, hình như có gì đó sai sai?

1

Sau khi mắc bệnh và qua đời, hệ thống cho tôi xuyên không thành mẹ kế ác độc của nhân vật phản diện để tiếp tục sống tiếp.

Nhưng cái giá phải trả là không sụp đổ thiết lập nhân vật.

Đây là một bộ truyện đô thị dành cho nam, Tiết Dục lúc này mới năm tuổi, sau này sẽ trở thành đại phản diện nhà nam chính tan cửa nát nhà.

Mà nguyên nhân lớn nhất khiến cậu nhóc trở nên biến chất, chính là vì tôi.

Mẹ kế ác độc của cậu nhóc.

Tôi suy nghĩ một hồi, thật sự không có kinh nghiệm nào về việc ác độc cả.

Thôi thì cứ hiểu đơn giản là không để cậu nhóc sống quá sung sướng.

Thế là tôi đứa bé đang ngoan ngoãn ngồi trên ghế uống sữa bên cạnh.

Giật lấy cốc của cậu nhóc đưa cho bảo mẫu.

“Thay bằng nước ép khổ qua cho nó, càng đắng càng tốt.”

Cậu nhóc ngơ ngác một lúc, miệng vẫn còn dính một vòng ria sữa trắng.

Trừng mắt tôi đầy giận dữ, không dám gì.

Lúc tôi xuyên qua, thân thể này đã gả vào nhà họ Tiết nửa năm rồi.

Theo nguyên tác, sau khi tôi phát hiện Tiết Thừa Lễ, tức là bố của phản diện, không thường xuyên về nhà, tôi dần dần xé bỏ lớp mặt nạ dịu dàng.

Bắt đầu đủ kiểu hành hạ, hãm Tiết Dục.

Ban đầu cậu nhóc cũng phản kháng, một đứa trẻ sao đấu lại người lớn?

Cậu nhóc vừa mách, tôi lại càng thêm vu oan giá họa, xuyên tạc lời của cậu nhóc.

Sau một thời gian dài bị ngược đãi về tinh thần, cậu nhóc đã trở nên tức giận không dám gì.

Bây giờ việc tôi phải , chính là tiếp tục duy trì hành vi này.

Thuận tiện thêm chút sáng tạo của riêng mình.

Chắc hẳn Tiết Dục chưa bao giờ uống nước ép khổ qua.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu nhóc nhăn nhó lại, theo bản năng thè lưỡi ra.

Tim tôi chợt mềm nhũn, vẫn lạnh lùng : “Uống hết!”

Đối với trẻ con mà , uống khổ qua chẳng khác nào cực hình.

Thế này chẳng phải là ngược đãi sao?

Tôi quả thật là một mẹ kế ác độc thành công.

Nghĩ đến đây, tôi không khỏi bật thành tiếng.

2

Ăn sáng xong, bảo mẫu đưa Tiết Dục đi học.

Tôi bộ quần áo cũ rách rẻ tiền trên người cậu nhóc mà nhíu mày.

“Sao lại cố mặc thế này?”

“Trước đây không phải đã , không nuôi dưỡng tính hư vinh của trẻ con, ăn mặc giản dị một chút mới tốt sao?”

Chậc chậc, thiết lập nhân vật của nguyên chủ thật sự vừa xấu xa vừa nham hiểm.

Thế mà lại muốn dùng cách này để chà đạp lòng tự trọng của Tiết Dục.

Nhưng mà, ta đã tính sai rồi.

Trẻ con mẫu giáo thì biết gì về giàu nghèo chứ?

Trẻ con ở độ tuổi này rõ ràng sợ nhất là bị lập và tẩy chay.

Nghĩ đến đây, tôi lập tức bảo bảo mẫu thay cho Tiết Dục một bộ vest nhỏ.

Còn thắt thêm một chiếc nơ bướm xinh xắn.

Sau đó bảo tài xế lái chiếc xe đắt tiền và phô trương nhất trong gara ra.

Phải đảm bảo cậu nhóc trở thành đứa trẻ đặc biệt nhất trong cả trường mẫu giáo.

Hận người giàu! Tất cả hãy hận người giàu đi!

Chắc là vì hành của tôi hôm nay khác thường.

Lúc sắp ra khỏi cửa, Tiết Dục bặm môi lo lắng, nhỏ giọng hỏi: “Sao lại ?”

Tôi ngồi xổm xuống khẩy hai tiếng: “Vì mẹ là người xấu!”

Tiết Dục sợ hãi lùi lại một bước, tôi thừa thế nhào tới, hôn chụt một cái lên má phúng phính của cậu nhóc.

Cậu nhóc hoảng hốt che mặt lại.

Tôi nhân cơ hội uy hiếp: “Nhanh chào mẹ đi, nếu không chiều nay tan học, mẹ sẽ đích thân đến trường mẫu giáo chặn con lại đấy.”

Trải qua nửa năm chung sống, chắc hẳn cậu nhóc rất ghét tôi.

Tôi vừa hôn cậu nhóc, vừa bắt cậu nhóc gọi mẹ, chẳng khác nào nhảy disco trên bãi mìn của cậu nhóc.

Nhưng cậu nhóc lại không thể không khuất phục.

Nhìn Tiết Dục mím chặt môi, chạy ra khỏi cửa.

Tôi cảm thấy mình thật sự quá ác độc.

3

Sau khi Tiết Dục đi học, tôi bắt đầu lang thang trong biệt thự một cách vô công rồi nghề.

Trong nguyên tác có , Tiết Thừa Lễ bận rộn việc bên ngoài, thường xuyên mười ngày nửa tháng không về nhà.

Tôi đích thị là người vợ mà ta cưới về để chăm sóc Tiết Dục.

Mỗi tháng ta sẽ đưa cho tôi ba triệu tệ tiền sinh hoạt.

Chắc ta nghĩ rằng số tiền sinh hoạt khổng lồ này có thể khiến mẹ kế đối xử tốt với con riêng, không ngờ, nó lại khơi dậy lòng tham của con người.

Nghĩ đến đây, tôi hơi thở dài hỏi hệ thống, tôi phải duy trì thiết lập nhân vật ác độc này đến bao giờ?

Hệ thống , mẹ kế của Tiết Dục có một phân cảnh quan trọng là lén lút sửa nguyện vọng đại học của cậu nhóc, khiến cậu nhóc buộc phải ra nước ngoài, gặp phải những chuyện đen tối hơn.

Cho nên ít nhất tôi phải duy trì thiết lập nhân vật này đến khi Tiết Dục thi đại học.

Ước tính sơ sơ, ít nhất cũng phải mười ba năm nữa.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...