Ta xuyên thành kế mẫu mười tám tuổi của bệnh kiều trong truyện. Cha của bệnh kiều bệnh nặng sắp chết, ngày hôm sau đã qua đời. Thiếu niên bệnh kiều càng trở nên u ám. Ta nghĩ ngợi một lúc rồi an ủi: “Ngoan nào, thăng quan phát tài cha chết, đừng sợ, đều là chuyện tốt mà.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?