Lúc này Cam Điềm chỉ có suy nghĩ muốn dẫm La Suy Tử xuống dưới bùn còn ảo tưởng khi Tống Tử Ngưng nghe thấy cái tên Cam Điềm đềm này sẽ có phản ứng khác kết quả La Suy Tử còn chưa đi đến bên bàn thì Tống Tử Ngưng phắt cái đứng lên từ ghế xoay người thẳng vào “Cam Điềm Điềm.”Cam Điềm phục rồi, mạnh tay ném tờ giấy gấp ba xuống bàn hung dữ La Suy Tử “Ai là con cậu?”.La Suy Tử dừng chân vẻ mặt vừa vô tội vừa nghi hoặc, thấy Tống Tử Ngưng đứng lên cậu không nhận ra, lại Cam Điềm dang hai tay ra yếu ớt “Làm sao thế?”Cam Điềm Điềm: “Sao?”.Cam lão: “Còn không phải là... con của tôi.”Cô Thiên Thiên đứng bên cạnh La Suy Tử lại càng nghi hoặc hơn, rốt cuộc thì ai là cha của ai.Cam Điềm nhắm mắt hít sâu một hơi trong lòng nghĩ người một nhà, người một nhà, hơn nữa La Suy Tử cũng không rõ huống ở đây như nào không thể trách cậu ấy, không thể trách cậu ấy.Cứ coi như Tống Tử Ngưng nhận ra thì cũng không định ở lại cửa hàng này thêm nữa nên đi thì vẫn đi, cùng lắm thì bị Phong Cảnh Hàng biết lại chạy ra ngoài tìm người bắt lại đã tập mãi thành quen rồi.Đè xuống ý nghĩ muốn đánh chết La Suy Tử ngay tại hiện trường, trên mặt bình tĩnh trở lại, Cam Điềm giơ tay vén tóc mai rơi xuống trước mặt ra sau tai Tống Tử Ngưng khách sáo “Xin chào Tống.”Hàng mày Tống Tử Ngưng nhíu lại hoàn toàn kinh thường chuyện với Cam Điềm.Sở dĩ tâm trạng của ta có chút không ổn là do người phụ nữ này, không ngờ rằng người phụ nữa này là Cam Điềm Điềm. Cô ta hiểu này đến từng chân tơ kẽ tóc.Cô ta trực tiếp phớt lờ Cam Điềm chào hỏi, tầm mắt quay lại Hứa Trí, tiếp tục hỏi Hứa Trí “Anh quen biết Cam Điềm Điềm sao?”Sao có thế như , chuyện này còn khiến ta ngạc nhiên hơn nhiều so với chuyện Tống Băng Vũ đột nhiên có ý định muốn nhúng tay vào chuyện công ty.Người ta tự mình tỉ mỉ lựa chọn bồi dưỡng ra bị Phong Cảnh Hàng bắt trở về nuôi như thú cưng tại sao lại có thể xuất hiện ở chỗ này, bên người không những có một chàng trai trạc tuổi với vẻ ngoài ưu tú mà còn quen biết biết cả Hứa Trí ư?Mặc dù lúc ấy ta không hề gạt Hứa Trí về chuyện thực nghiệm này cũng không để Hứa Trí tham gia.Hứa Trí quen biết này, cũng biết nhờ sàng lọc thế chất mà tìm ra từ trong chương trình tuyển chọn Quỳnh Phương truyện, Tống Tử Ngưng không đế Hứa Trí gặp mặt Cam Điềm Điềm, đặc biệt biết rằng nếu như thực nghiệm này thành công Cam Điềm Điềm sẽ trở nên vô cùng xinh đẹp, tất nhiên ta sẽ càng không muốn đế Hứa Trí thấy hơn.Bị Tống Tử Ngưng hỏi xong câu kia Hứa Trí cũng không có biểu hiện khác thường nào, ta đứng lên lịch sự thoải mái phóng khoáng mở miệng “Vừa rồi tôi chỉ cảm thấy hơi giống nhau còn không dám nhận nên không là quen biết, giới thiệu với mọi người một chút đây là cố vấn giám định bảo vật tư nhân tôi mới Cam Điềm Điềm.”Tống Băng Vũ không quen biết Cam Điềm Điềm, lúc này từ đáy lòng không khỏi sinh ra loại cảm giác bản thân là người ngoài cuộc, ấy rất ngờ vực, rõ ràng ấy sống lại để kiểm soát hết thảy mọi thứ và toàn bộ thế giới này, bây giờ lại nhận ra mọi chuyện càng lúc càng không ổn, hoàn toàn không giống như trong dự đoán của ấy, hoàn toàn không giống nhau.Cô ấy di chuyển tầm mắt từ trên người Tống Tử Ngưng sang Cam Điềm lại sang Hứa Trí, ấy rất muốn biết chuyện của Cam Điềm Điềm này là như nào, tại sao Tống Tử Ngưng lại không bình tĩnh khi thấy mà lúc này Tống Tử Ngưng càng nhíu mày chặt hơn, hoàn toàn không hiểu Hứa Trí đang cái gì vừa mở miệng là “Rõ ràng ta là em đưa cho Phong....” đến đây thì ngừng lại “Cái gì mà cố vấn giám định bảo vật tư nhân, tại sao em lại không biết?”.
Bạn thấy sao?