Xuyên Thành Chim Hoàng [...] – Chương 132

Ô”. Cam Điềm đáp lại một tiếng không hỏi thêm gì, im lặng hồi lâu suy nghĩ của lại bay tới tiệm đồ ngọt, vừa ăn vừa tính giá. Những thứ trong tiệm cũng chẳng phải quý hiếm gì chiếc bề ngoài không hề tinh tế chỉ to ngang ngửa quả trứng gà cũng vài chục thậm chí một hai trăm, bề ngoài tinh xảo đáng thì càng đắt hơn, có chiếc hơn 1000 cũng có. Xét thấy bản thân vẫn chưa giàu lên nhanh, Cam Điềm và tiểu bát cũng không gọi nhiều chỉ định ăn mấy chiếc là .Sau đó lúc hai người vùi đầu ăn bánh ngọt thì đều hiểu ý nhau vểnh tai lên nghe mấy người bên bàn Tống Tử Ngưng chuyện.Bên bàn Tống Tử Ngưng thời điểm khách sáo chuyện đã trôi qua, bây giờ chẳng khác nào một gia đình hòa thuận.Theo như tiểu bát huống mà nữ chính và nữ phụ ở bên nhau thì nữ phụ chắc chắn sẽ mấy thứ ngu ngốc đế nữ chính vả mặt, khiến nữ chính tìm niềm vui khi trả thù và sống lại, sau khi nghe xong một màn này chuyện gì cũng đều không xảy ra. Tống Tử Ngưng vẫn luôn bình tĩnh, cho dù Tống Băng Vũ có cố ý chọc tức bằng lời hay cố ý lợi dụng Hứa Trí đế kích thích thì vẻ mặt vẫn bình tĩnh hoàn toàn không có chút phản ứng nào với Tống Băng Vũ.Có khả năng theo Tống Băng vũ thì ta thật sự đã kích thích Tống Tử Ngưng rồi trong lòng cũng cảm thấy đây là trả thù. Tóm lại sau khi Cam Điềm nghe tới nghe lui chỉ cảm thấy Tống Băng Vũ không những không tìm khoái cảm trả thù trên Người Tống Tử Ngưng mà mấy thủ đoạn không đau không ngứa của ấy chẳng khác nào trò , y như trẻ con oán giận miệng ồn ào không ngớt muốn trả thù lại không tìm thấy bảy tấc của kẻ địch còn muốn giả bộ bản thân không hề sống lại cái gì cũng không biết trong lòng chỉ cảm thấy nghẹn ức khó chịu.Tống Băng Vũ Thậm chí còn chẳng biết điểm yếu của Tống Tử Ngưng là gì, nên là cái gì đã cho ấy tự tin cảm thấy bản thân sống lại một đời là có thể vả mặt Tống Tử Ngưng các kiểu khiến mỗi ngày Tống Tử Ngưng đều sống trong khó chịu .Nếu Tống Tử Ngưng thật sự ngốc như thì đời trước sao có thể bỡn ấy trong lòng bàn tay, thì cũng sẽ không có Tống Băng Vũ nực đáng thương của kiếp trước.Cam Điềm nghe thì lắc đầu buông nĩa bạc nhỏ trong tay xuống.Sống lại 3 trăm lần nữ chính cũng không xứng đối thủ của nữ phụ nếu nữ phụ không bị hạ thấp chỉ số thông minh, không chơi , nếu nữ chính không tự mình tìm đường chết tặng đầu người cho người ta thì đời này của nữ chính vẫn hoàn toàn lãng phí trên người nữ phụ, chẳng có tí ý nghĩa nào.“Tôi chỉ muốn sống lại hãy quý trọng tuổi trẻ, quý trọng thời gian, đọc thêm nhiều sách, khiến bản thân trở nên ưu tú, tự chủ hơn, đến lúc đó nam chủ hối hận quỳ xuống mặt đất cầu xin ấy thì ấy cũng lười không thèm mặt ta, đã cực kỳ đẹp rồi.”Tiểu bát nghe Cam Điềm thì gật đầu, lại quay đầu bàn bên kia của Tống Tử Ngưng. Bất thình lình chạm phải tầm mắt Hứa Trí, hai người nhau một lát, ánh mắt của Hứa Trí không hề di chuyển, tiểu bát quay đầu thu lại tầm mắt ngồi ngẩn ra một lúc nghĩ lại, âm thanh cậu ấy chuyện với Cam Điềm cũng không lớn chắc hẳn bọn họ sẽ không nghe thấy mà vẫn có khả năng có phải Hứa Trí nhận ra Cam Điềm hay không cậu sững sờ một lúc cầm điện thoại lên Gửi tin nhắn cho Cam Điềm “Có phải Hứa Trí nhận ra chị hay không chị cả?”.Cam Điềm vẫn luôn che mặt bằng tờ giấy gấp ba, hơn nữa còn mặc đồ hầu “Hẳn là sẽ không bị nhận ra đâu nhỉ?”. Cô tiểu bát, vẻ mặt hoài nghi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...