Cô đến khá sớm nên lúc xuống xe tiểu bát còn chưa tới. Không có tiểu bát, cũng không muốn đi tìm La Suy Tử trước. Dù có tiểu bát thì cũng không có ý định quấy rầy La Suy Tử hẹn hò, chủ yếu là khó chịu bực bội nên muốn đi dạo chơi đồng thời thỏa mãn lòng hiếu kỳ muốn xem nào hẹn hò với La Suy Tử.Cô không có hỏi La Suy Tử trong cửa tiệm nào, tính dựa vào duyên phận đi gặp cậu ấy.Cam Điềm đi dạo tới lầu ba mà duyên phận vẫn chưa để và La Suy Tử gặp nhau.Khi dạo tới lầu ba, cảm thấy hơi mệt nên vào đại cửa hàng đồ ngọt đẹp đẽ trước mặt. Lúc vào mới biết giá đồ ngọt bên trong đắt đến dọa người, bất quá hình dáng rất tinh xảo đẹp mắt.Nghĩ lại thì bây giờ Cam Điềm không còn nghèo lắm, gọi hai phần đồ ngọt rồi tìm nơi vắng vẻ ngồi xuống.
Sau khi ngồi xuống thì Cam Điềm nhắn cho tiểu bát tên cửa hàng đồ ngọt, yên tâm tiểu bát sẽ tìm sau đó ngồi đợi trong cửa tiệm. Chưa đến hai phút đã có hai nữ sinh đi vào, Cam Điềm xem điện thoại nên không ý lắm định bỏ điện thoại xuống thì nghe thấy giọng không lớn “Giúp việc cũng có thể đến tiệm này ăn sao, biết không tới rồi.”Cam Điềm sững sờ quần áo giúp việc trên người mình một chút sau đó nghe một giọng khác nhỏ “Có thể là loại giúp việc gia đình trung niên giàu có, cậu biết đó, những người giàu thế này thường hay chăm sóc giúp việc nhỏ trong nhà.” Lời này có nghĩa rằng Cam Điềm mặc đồ giúp việc là loại giúp việc nhỏ kiêm kẻ thứ ba trong nhà vị tai to mặt lớn trung niên giàu có.Cam Điềm để điện thoại xuống, quay đầu hai nữ sinh kia một chút, ăn mặc dạn mặt chó thân người, một cây đồ hiệu giáo dưỡng không tốt lắm, kiêu căng cực kỳ, khiến người ta chán ghét.Nhìn kỹ lại trong đó có một người quen biết, cũng là người đầu tư thí nghiệm Tống Tử Ngưng.Trong suốt quá trình thí nghiệm Cam Điềm Điềm chưa từng gặp qua Hứa Trí nên chắc Tống Tử Ngưng không cho cậu ta tham dự vào chuyện này thế Cam Điềm điềm thường gặp Tống Tử Ngưng nên Cam Điềm nhận ra ta rất nhanh. Nếu là Tống Tử Ngưng thì Cam Điềm chẳng thèm so đo với cái miệng của ta, dù sao chạy ra từ chỗ Phong Cảnh Hàng nếu này gọi cho Phong Cảnh Hàng thì chẳng phải sẽ bị bắt về ngay bây giờ sao.
Vì để Tống Tử Ngưng không thấy mặt mình dẫn đến những phiền toái không cần thiết Cam Điềm lấy phiếu giảm giá 30 phần trăm che mặt lại.Cam Điềm không rời đi, đồ ngọt mang lên cũng không ăn ngay, vừa chờ tiểu bát tới vừa nghe Tống Tử Ngưng chuyện phiếm với nữ sinh khác.Nữ sinh kia với Tống Tử Ngưng “Nghe dạo này Tống Băng Vũ trở nên thông minh hơn hẳn, thật à?”.Nhắc tới Tống Băng Vũ Tống Tử Ngưng khinh thường một tiếng “Cái não của ta sao có thể thông minh lên , từ nhỏ đến lớn trong đầu ta ngoại trừ Hứa Trí ra thì không chứa bất cứ cái gì khác, cha đã thất vọng về ta lâu rồi. Dạo này không biết có chuyện gì mà ta đột nhiên lên cơn đòi đi công công tác phải vào công ty nhà học quản lý còn đòi đứng đầu dự án nữa, như nằm mơ mớ .”
Bạn thấy sao?