Xuyên Thành Chim Hoàng [...] – Chương 122

Không biết có ngủ chưa cái đầu chen qua muốn chui vào lòng ngực . Phong Cảnh Hàng bị Cam Điềm chen tới cứng ngắc, phải quay người để chui vào lòng . Tay khoác lên lưng, ôm lấy .Chuyện này không tài nào hiểu , này đột nhiên xuất hiện trong cuộc đời , chiếm phòng ngủ và không gian sinh hoạt riêng tư của , đã còn thích nghi rất nhanh.Ngủ một lúc vẫn không thấy buồn ngủ Phong Cảnh Hàng gác cằm lên đầu Cam Điềm cảm thấy thấy mái tóc xù của có mùi thơm thoang thoảng, càng ngửi càng không ngủ . Anh muốn đẩy ra nghĩ lại thì thôi, sau đó hỏi một câu “Kim chủ là ai?”.Cam Điềm đậy vẫn chui vòng lòng dường như không nghe thấy nên mơ màng đáp “Hử.”Thấy chưa ngủ, còn có phản ứng nên Phong Cảnh Hàng đưa tay ra để gối lên tiếp tục chuyện bên tai “Kim chủ?”.Cam Điềm như tỉnh như mơ, giọng không rõ ràng “Hứa Trí.”Thấy trạng thái bây giờ rất ngoan Phong Cảnh Hàng tiếp tục hỏi “Tại sao Hứa Trí là kim chủ?”.Cam Điềm không trả lời, dựa vào ngực ngủ, ngủ một lúc mới đột nhiên phản ứng lại lẩm bẩm trong miệng “Anh ta là ông chủ của tôi.”Phong Cảnh Hàng rất kiên nhẫn “Ông chủ gì?”.Cam Điềm chuyển đầu tìm tư thế thoải mái trong lòng “Tôi giúp ta giám định bảo vật.”Nói xong câu đó đột nhiên ngẩng đầu lên cụp mắt Phong Cảnh Hàng, biểu cảm ngơ ngác hồi lâu mới hỏi “Có phải thích tôi rồi không, phải không?”.Phong Cảnh Hàng mượn ánh đèn đôi mắt Cam Điềm, mặt đối mặt chốc lát, lời tới môi thì bị nuốt xuống, đưa tay đẩy đầu Cam Điềm vào lòng ngực mình một cái “Cô đi ngủ đi.”Cam Điềm không ngủ, lại ngẩng đầu lên “Có đúng không?”.Phong Cảnh Hàng không lời nào, Cam Điềm lại cụp mắt, giọng chưa tỉnh tiếp “Thích tôi thì cứ , không mất mặt đâu, tôi xinh đẹp như , tính cách lại phóng khoáng hấp dẫn, tôi cảm thấy ngủ với tôi ba lần xong sẽ thích tôi không giống bình thường, cảm thấy sao?”.Phong Cảnh Hàng nhắm mắt hít một hơi thật sâu, cảm thấy hối hận khi lúc nãy bắt chuyện đánh thức dậy, những lời này của Cam Điềm cảm thấy mình không thể đáp lại câu nào thế là vẫn một chữ “Ngủ.”Cam Điềm tinh thần tỉnh táo tiếp tục lải nhải với “Chắc chắn là thích tôi rồi cho nên mới muốn nuôi tôi lại không dám thừa nhận rồi cố ý biểu hiện là không kiên nhẫn và ghét bỏ tôi, không cảm thấy rất mâu thuẫn à, ghét tôi mà lại muốn ngủ với tôi, còn cho tôi ngủ trên giường .”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...