Khi tức giận muốn cắn lưỡi Phong Cảnh Hàng thì thu lưỡi dừng lại đúng lúc không cắn .Thả đôi môi Cam Điềm ra Phong Cảnh Hàng hơi ngẩng đầu , đôi môi mới hôn trơn bóng do nước.Bởi vì không phối hợp giãy dụa dẫn đến hơi thở gấp gáp trên mặt nhún một màu hồng phấn nhạt.Nếu như cái hôn vừa rồi là do tức giận còn hôn rất thô bạo thì bây giờ hôn xong tức giận đã phai đi hơn nữa đáy mắt chứa thêm những thứ khác.Cam Điềm bị hôn đến mức hụt hơi thở phì không câu nào đương nhiên Phong Cảnh Hàng không cho cơ hội chuyện, khi tức giận thở chậm lại thì lại tiếp tục hôn lên môi không giống mưa rền gió dữ như lúc nãy, lần này tác nhẹ nhàng chậm rãi mang theo sự dịu dàng.Nhu dần dần sâu hơn, hơi thở cũng trở nên nóng hổi, Cam Điềm muốn tránh không , vừa rồi vùng vẫy dữ dội đã dùng hết sức lực trong cơ thể.Đôi môi cắn mút dịu dàng, cảm giác mềm mại không hề lạ lẫm, hơi thở lúc nhả ra nuốt vào có mùi vị nam tính quen thuộc, thân thể bị dụ dỗ theo bản năng.Lúc Phong Cảnh Hàng hôn sâu hơn nhắm mắt lại, đầu lưỡi nhẹ nhàng đưa ra phối hợp một chút, không biết có phải do tác dụng của thuốc trong cơ thể không giờ khắc này Cam Điềm không cách nào phủ nhận rằng mình rất thích Phong Cảnh Hàng hôn, thích thân thể muốn cùng ân ái.Có lẽ người cũng bị dục vọng chi phối như vật, nhiều khi lý trí không thể khống chế nổi chỉ muốn bản năng cơ thể nằm quyền, không giãy dụa cũng không vùng vẫy, cơ thể mềm nhũn của dựa vào ngực Phong Cảnh Hàng mặc cho hơi thở trở nên nặng nề gấp gáp.Nhận ra Cam Điềm thay đổi Phong Cảnh Hàng bỏ cổ tay ra không đè nữa, vòng qua eo mạnh mẽ bế lên.Anh ôm tới giường thì thả xuống cả người đè lên người , quần áo rơi lả tả dưới đất lúc hôn triền miên.Cam Điềm nằm sấp đè lên gối đầu, tóc dài suôn mượt như lụa trải ra, trống rỗng trong cơ thể lấp đầy, cắn môi dưới nửa ngày không thở một hơi.Phong Cảnh Hàng nằm sấp hôn lên vành tai rồi thổi khí bên tai, dùng lại cách cứng rồi của nhỏ giọng lại “Cô ướt quá.”Cái tên khốn kiếp này, Cam Điềm cắn môi dưới không để mình phát ra âm thanh nào, dùng hết sức lực đụng đầu Phong Cảnh Hàng một chút/Cô đụng xong thì mệt mỏi nằm sấp xuống chỉ còn tiếng thở dốc mạnh.Phong Cảnh Hàng không nữa vùi phần mặt bị Cô đụng có hơi đau vào cổ Cam Điềm, gặm cắn ra hai dấu hôn.Tình cảm mãnh liệt như thủy triều chỉ có tăng chứ không giảm, trong lúc hai người Phong Cảnh Hàng và Cam Điềm còn hơi đắm chìm thì điện thoại của Cam Điềm trên tủ đầu giường đột nhiên vang lên.Điện thoại không ở trạng thái yên lặng nên khi chuông rung reng reng reng Cam Điềm trong nháy mắt tỉnh táo một chút.Tìm lại một chút lý trí, vén mái tóc che phủ mặt, đưa tay lên tủ đầu giường lấy điện thoại di màn hình.Cô vừa thấy rõ người gọi đến là ai thì Phong Cảnh Hàng đã lấy mất điện thoại, để trên lưng Cam Điềm Xem điện thoại một chút rồi tắt nguồn khóa máy, ném điện thoại sang một bên.Cam Điềm chưa kịp ý kiến đã bị bóp cằm qua hôn môi, “Làm xong rồi điện thoại.”
Bạn thấy sao?