Xuyên Thành Chim Hoàng [...] – Chương 116

Cam Điềm một chút, giọng trong vắt “Tiện mà, thím Chu cứ dọn đi ạ.”Có chỗ nào thuận tiện chứ, mặt thím Chu đỏ rần, bà ấy nghĩ rằng mình không nên lộ ra vẻ ngạc nhiên thế là hít vào rồi cúi đầu vội vàng đi đến bàn đọc sách, bà thu dọn bát đũa lung tung mang ra ngoài.Bên trong cửa phòng sách Phong Cảnh Hàng cảm thấy ấn đường đau đến mức muốn nổ, có bao giờ chuyện hoang đường như thế này trước mặt người trong nhà đâu.Cam Điềm không để ý nghĩ gì ôm cổ , đột nhiên kể sát lỗ tai thổi một cái, nhỏ giọng cứng rồi, xong Cam Điềm buông cổ ra từ trên người đi xuống mang lại dép lê.Cô không gì hết mà đi thẳng ra cửa đi tới cửa thì dừng lại.Cam Điềm quay đầu vẫy tay với Phong Cảnh Hàng rồi mở cửa đi ra, cửa phòng sách đóng lại sau lưng.Cam Điềm tinh thần thoải mái trở về phòng ngủ, so với chuyện bị lạnh nhạt đuổi về phòng ngủ thì cảm thấy bây giờ trở về thoải mái hơn nhiều, lúc đi còn thảnh thơi ngân nga.Ngân nga tới ngoài cửa phòng ngủ cầm tay nắm cửa mở cửa định đi vào thì đột nhiên cánh tay bị người ta bắt lấy, Cam Điềm giật mình chưa kịp phản ứng thì cánh tay bị người ta kéo vào bên trong cánh cửa sau lưng đóng lại vang lên tiếng rầm.Một giây sau bị người kia nắm tay đè lên tường, Cam Điềm bị dọa đến mức có hơi ngơ ra.Nhìn thấy khóe mắt hơi đỏ của Phong Cảnh Hàng ậm ờ hỏi “Làm... gì đấy?”,Hơi thở của có hơi gấp gáp, không biết do tức giận hay vì cái khác, Phong Cảnh Hàng chằm chằm vào mắt Cam Điềm “Làm ,”Ban ngày không phải ghét bỏ thiếu kiên nhẫn và không thích chạm vào hay sao, không biết muốn thật hay không Cam Điềm nhớ tới lần trước trả thù dữ dội mãnh liệt như còn bị đến mức khóc vội vàng “Anh ơi, à, em sai rồi, em sai rồi mà, lần sau em hứa sẽ ngoan ngoãn nghe lời.”“Muộn rồi.” Phong Cảnh Hàng bóp eo “Gọi cha cũng vô dụng.”Tối hôm qua đã nhịn một lần, kết quả hôm nay lại đi tìm đường chết chọc , chọc một nửa đã bỏ đi.Lần thứ hai, Cam Điềm trạng thái của bây giờ không tự chủ sợ, còn vội vàng “Cha ơi, cha à, Con sai rồi.”Phong Cảnh Hàng không để ý tới , biết sức lực Cam Điềm có thể đột nên đè chết chân của , nắm lấy hai tay đè lên trên đỉnh đầu , môi tiếng gần chặn miệng lại ‘Giữ sức chốc nữa còn phải to lên.”Cam Điềm không phải là người dễ dàng theo khuôn khổ như , lưng dáng và mặt tường lạnh lẽo phía sau, giãy dụa tránh khỏi Phong Cảnh Hàng cưỡng hôn, trong miệng toàn ư a mắng Phong Cảnh Hàng chỉ bĩu môi hoàn toàn không nghe rõ đang mắng cái gì ngược lại càng cho cơ hội hôn sâu hơn.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...