Cháo không có vỏ cua trong cháo có một ít thịt cua đã lột, khi cho vào miệng mùi vị rất thơm ngon, Cam Điềm hài lòng gật đầu.Cô và Phong Cảnh Hàng ngồi song song, bận rộn công việc còn thì ăn cơm.
Lúc ăn cơm không chịu ngồi yên, bắt chuyện với Phong Cảnh Hàng “Về nhà không việc, việc thì không về nhà, cứ không phân rõ việc chung việc tư thì chờ tới khi khi cưới vợ về dăm ba hôm vợ lại cãi nhau với một trận trách mắng trong mắt chỉ có công việc không chịu ở cùng với ấy.”Cô vừa nghĩ vừa “Không đúng kiểu như trong mắt chỉ có công việc còn không tìm chứ đừng là cưới vợ.”Ngón tay trên bàn phím máy tính dừng lại, Phong Cảnh Hàng lạnh nhạt “Ăn không chuyện....”“Nói nữa thì đuổi tôi đi”. Cam Điềm tự nhiên tiếp câu, Phong Cảnh Hàng liếc mắt thì mới yên lặng ngậm miệng lại khoa trương ăn một muỗng rồi vùi đầu ăn cơm.Cô không thêm gì nữa chỉ yên lặng ăn cơm, khi Cam Điềm ăn nửa chén cháo Phong Cảnh Hàng đột nhiên đưa máy tính sang cho .Trên màn hình là bộ phim thần tượng chốn công sở thành thị nổi tiếng nhất nam chính đẹp trai giàu có ngút trời, nữ chính bé Lọ Lem thỉnh thoảng cá tính.eHai mắt màn hình máy rồi mặt Phong Cảnh Hàng, Cam Điềm im lặng, tự nhiên cho xem cái này gì, không xem phim thần tượng, lúc ăn cơm còn cho xem, vô lý như mà không cho sao.Cam Điềm mặc kệ , tiếp tục cúi đầu ăn cơm.Cô mới ăn miếng cá thu, Phong Cảnh Hàng Đột nhiên “Số điện thoại hiện tại của là gì?”.Hỏi số điện thoại của , Cam Điềm nhai cá , nhai xong nuốt xuống vẻ mặt cố nghiêm túc “Ăn không chuyện.”Lấy lời chặn Phong Cảnh Hàng không phải là người dễ dàng đối phó qua loa, tới gần ghế dựa hơi đổi hướng đối diện Cam Điềm tiếp tục hỏi “Là gì?”.Bắt thì sẽ ? Bây giờ số điện thoại di cho biết, lấy thân phận và địa vị con cưng như muốn thông qua nó để điều tra vị trí của hẳn là không khó khăn gì, Cam Điềm không có ý định rủ mắt xuống thầm một câu ‘Anh khách sáo với tôi chút đi.”
Ít ra trên thế giới này còn có hai người gọi là chị cả, không có sĩ diện à? Nếu không phải thể chất bây giờ có vấn đề sợ bị bảo vệ trên núi đánh chết thì rất tự tin đè tên đàn ông trước mặt này xuống đất để ngoan ngoãn gọi một tiếng chị cả.Nếu nam chính không có buff các kiểu và không bị dính các loại debufff của pháo hôi, còn cái thiết lập quỷ quái không thể rời khỏi thân thể nam chính thì còn lâu mới để nam chính vào mắt.Tuy trong lòng nghĩ dáng vẻ hiện tại của trông yểu điệu trong mắt Phong Cảnh Hàng là kiểu gió thổi một cái đã bay, giống như dây tơ hồng không dựa vào người khác thì rất khó để sống, thế dưới vẻ ngoài này là một linh hồn cuồng dã ra cũng rất thú vị.Ánh mắt Phong Cảnh Hàng vẫn chằm chằm vào , hiếm khi nhiệt đáp lại “Cô muốn tôi đối xử khách sáo với như thế nào?”.Cam Điềm ăn hết phần cơm còn sót lại sau đó bỏ vào miệng hai viên kẹo thơm, dựa vào ghế “Tôn trọng tôi nha.”Khóe miệng nở nụ như có như không, Phong Cảnh Hàng “Thả đi, cho cách một khoảng thời gian thì trở về ngủ với tôi một lần nhỉ?”.
Bạn thấy sao?