Xuyên Thành Chim Hoàng [...] – Chương 103

Đêm qua ngủ say như không khác gì bị đánh thuốc hôn mê mà Phong Cảnh Hàng không lợi dụng lúc không phòng bị mà .Nếu chưa cùng ta quan hệ hai lần còn tưởng người đàn ông này là gay hay bất lực rồi chứ.Có vẻ như bây giờ ấy đang ra dáng lạnh lùng.Sau khi trong đầu gắn cho Phong Cảnh Hàng cái mã lạnh lùng cũng không buồn nghĩ đến nữa, tóm lại có thể thỏa mãn mỗi tháng một lần là đủ còn lại không sao cả.Dưới sàn đã bật máy sưởi rồi nên nếu chân không mang dép lê cũng không sao cả, với cả điều quan trọng là cũng không có dép.Đôi chân trần trắng nõn bước đi trên sàn, nhanh chóng nhặt áo len và váy rồi mặc vào.Sau khi đeo túi xách và và xỏ đôi giày da nhỏ vào định mở cửa xem bây giờ nên gì, mặc dù hiện tại cũng rất đói chắc chắn trốn thoát là ưu tiên hàng đầu trong cuộc đời .Bây giờ hẳn là sẽ nên chuyện lớn mới phải, chung sẽ dẫn La Suy Tử và tiểu bát chuyện có ý nghĩa, đi tạo vinh quang lớn chứ không thể nào bị nam chính nhốt vào ngọn núi này và nuôi dưỡng như thú cưng .Dù quả thực bây giờ rất dễ thương, thích hợp để nuôi.Đôi chân trần của không tạo ra tiếng trên sàn, Cam Điềm đã mang đôi giày da nhỏ đi đến cửa, nhẹ nhàng nắm lấy tay nắm cửa rồi từ từ mở cửa.Cô cẩn thận bước trước một chân ra, đã lên kế hoạch khi rời khỏi phòng này sẽ lẻn xuống lầu, sau đó xem xét hình.Kết quả là chỉ có một chân bước ra, khi chân còn lại chưa kịp bước ra thì đã thấy hai người phụ nữ trung niên mặc đồng phục bảo mẫu đứng ngoài cửa phòng, dáng người hơi cao và vạm vỡ.Họ thấy mở cửa, hai người phụ nữ cùng nhau chào “Chào buổi sáng Điềm Điềm.”Cam Điềm sửng sốt một chút, sau đó khóe miệng không tự nhiên mà nhếch lên “Chào buổi sáng.”Sau khi chào xong, không đợi gì hai người phụ nữ đã tự mình “Thưa để chúng tôi phục vụ Điềm Điềm. Nếu Điềm Điềm cần gì thì cứ với chúng tôi, chúng tôi sẽ theo Điềm Điềm bất cứ lúc nào.”Đây đâu phải là phục vụ chứ, đây là giám sát.Tuy nhiên dáng vẻ của hai người phụ nữ này có vẻ họ đã huấn luyện chuyên nghiệp, Cam Điềm không dám có bất kỳ phản đối nào đối với sự phục vụ của họ và vô cùng vui vẻ nhận lời để tránh bị hai người này nghi ngờ, ngọt ngào rồi “Tôi đói rồi, cảm ơn.”Một người phụ nữ mỉm và lịch sự đáp lại “Cô Điềm Điềm, xin đợi một lát để tôi vào bếp chuẩn bị bữa sáng cho .”“Cảm ơn.” Cam Điềm mỉm lại với bà ta, ánh mắt theo bà ta quay người rời đi.Một người đã đi khỏi còn một người hầu khác đứng đó như không cử , đương nhiên Cam Điềm cũng không có ý định bỏ ra chút sức lực nhỏ bé của mình để giải quyết chuyện này.Với hình hiện tại tạm thời từ bỏ kế hoạch trốn thoát khỏi đây để trở về nhà, dù sao thì cũng phải quay lại đây ít nhất mỗi tháng một lần thôi mà nên ở lại đây vài ngày nữa cũng chẳng gì, chỉ cần Phong Cảnh Hàng cho ngủ khi cần mọi chuyện khác đều có thể thương lượng .Cô là người có thể tận hưởng cuộc sống mạo hiểm trời là chăn đất là giường mà còn có cuộc sống nào khác mà chưa trải qua à.Hãy để sống cuộc sống nhàn hạ của một người giàu có trên núi mọi người lo liệu mọi việc rồi thưa gọi là Điềm Điềm.Hãy để có thể tận hưởng một cách không chán nản đi.Thật ra luôn có thể suy nghĩ rộng rãi trong một khoảng thời gian ngắn và đối mặt với mọi huống mà không hoảng sợ như .

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...