Hà Mạn Quyển có thể xem như là bá vương của năm hai, lớn lên giống mèo, độ linh hoạt cũng giống mèo, ngay cả mắng chửi người khác đều chỉ dùng mày, cậu ta, mèo. Nếu co rằng mọi người nghe lời hắn, không bằng hắn giống kiểu ngốc bạch ngọt hơn.
“Miêu Quyển, cứ cho là cậu đúng, mà biết đâu lại là nhất kiến chung , trước kia có thấy Lăng chuyện đương bao giờ đâu.”
“Có cái rắm, mắt Lăng thì nổi ai, từ đâu ra mà nhất kiến chung ?”
Vài người như thế, cứ cậu liếc mắt một cái tôi phân tích một câu, cuối cùng trước khi giờ nghỉ kết thúc, đồng loạt quyết định cử người lên dạo một vòng tầng năm.
Đường đường là đại ca năm hai lại bị chúng lừa leo cầu thang mà không biết. Đến lúc Hà Mạn Quyển lên đến tầng năm, thực sự phải , thời điểm vừa khéo.
Nghỉ giữa giờ buổi sáng hôm nay, rốt cuộc đã có người không chịu nổi muốn là người đầu tiên ‘ăn cua’.
Đến không phải chỉ có một người, mà là một đám, ai nấy áo mũ chỉnh tề, mặc đồng phục như khoác tây trang, vây kín chỗ ngồi của Tạ Ninh không chừa một kẽ hở.
Đi đầu là một nữ sinh mặt quả táo, gương mặt còn lại đứng bên cạnh là Cố Tử Chân.
“Làm phiền học Tạ Ninh, chúng tôi là người ở hội học sinh.”
Tạ Ninh còn đang chọc chọc học bá đeo kính gọng đen bàn trên để hỏi đề, bỗng bóng người đen kịt xuất hiện che lấp ánh sáng mặt trời. Cậu liếc cái cà vạt của bọn họ đều cùng đeo một cái kẹp sang trọng. Chưa đến hai giây, học bá bàn trên đã đi mất bóng.
“Các cậu…tìm tôi?”
Việc nên tới sẽ tới thôi, Tạ Ninh buông bút, mặt ngoài bình tĩnh, thật ra nội tâm đã hoảng đến dựng tóc gáy.
Có mười phút nghỉ giữa giờ mà thôi, mấy người này sao lại tìm đến cùng lúc thế này?
Tuy biết đây là trong sách, Tạ Ninh thời còn là học sinh luôn thầy , bè mến, thật sự chưa trải qua trường hợp như thế này bao giờ.
“Là chuyện này, để giao lưu học tập cùng với các trường nước ngoài, truyền đạt lại thái độ, quan điểm độc đáo của Dương Trừng; học kỳ này chúng tôi đã thành lập phương án mới, chủ yếu nhắm vào các học sinh có chất lượng toàn diện hàng đầu.”
Mặt quả táo cao không đến một mét sáu, khí thế phải hơn một mét tám, lúc này âm thầm quan sát học. Ai cũng đều cảm thấy Tạ Ninh bị dồn ở góc tường nom nhỏ yếu, đáng thương lại bất lực, họ có cảm giác vui sướng khi người gặp họa.
Khi đến hai chữ “nhằm vào”, nụ ngọt ngào nơi thiếu nữ mặt quả táo tràn ra, “vết cắn” cũng hiện rất rõ ràng.
“Trải qua khảo sát nhiều mặt, học Tạ Ninh vẫn luôn ổn định ở top 3 dĩ nhiên là lựa chọn phù hợp nhất, đây cũng là nguyên nhân đến quấy rầy hôm nay.”
Trước mắt mà , cốt truyện chính trong sách gốc còn chưa có triển khai, mà những sự kiện lớn này đều là đi theo tuyến thời gian phát triển của nhân vật chính.
Tạ Ninh không tìm đối sách phù hợp, hơn nữa vốn dĩ đang rất khẩn trương, lúc này không có đáp lời, có chút mê man chờ nàng tiếp.
Nhân tiện, cậu liếc thật nhanh khoảng trống hơi lớn giữa hai người phía trước, hướng về phía đối diện cửa lớp học.
Bạn thấy sao?