Xuyên Thành Bạn Gái [...] – Chương 7.5

Chương 8 - Ngoại Truyện (Hoàn)

2

Hôm đó, ở quán bar, Triệu Trình dẫm lên tôi, rằng tôi không thể cho Giản Ngôn hạnh phúc.

Tôi rất muốn đáp lại rằng, tôi có thể.

Nhưng lời Giản Ngôn cũng không sai. Dù tôi có tự tin đến đâu thì cũng có ích gì, tất cả vẫn quá mơ hồ.

Hứa hẹn quá nhiều mà không thực hiện , cuối cùng cũng chỉ là vẽ nên một giấc mơ không có thực.

Cuối cùng, Giản Ngôn vẫn lời chia tay, điều đã nằm trong dự liệu.

Trái tim tôi đau đến không thở nổi, tôi vẫn mong ấy hạnh phúc.

3

Chuyện Triệu Trình bị thương tôi cũng có nghe, trong cái bất ngờ ấy lại xen lẫn chút niềm vui.

Phần lớn là vì Giản Ngôn không ở bên cậu ta.

Nhưng khi nghĩ kỹ lại, tôi cảm thấy mình thật nực .

Chúng tôi đã chia tay rồi, ấy dù không ở bên Triệu Trình thì cũng sẽ ở bên người khác.

Niềm vui ít ỏi đó cũng tan biến.

Tôi bắt đầu lao đầu vào việc, đến mức thường xuyên quên ăn.

Nhưng mỗi khi đêm về, gương mặt ấy lại hiện lên trong đầu tôi.

Tôi nghĩ, mình có lẽ đã mắc bệnh rồi.

Có phải vì quá nhớ ấy hay không, mà hôm đó tôi thấy ấy lén lút đi theo mình.

Liên tiếp vài ngày sau, tôi mới chắc chắn điều đó là thật.

Cô ấy trông có vẻ sống tốt.

Sắc mặt còn tốt hơn nhiều so với khi ở bên tôi.

Triệu Trình không sai, tôi thực sự không thể cho ấy hạnh phúc.

Tôi không biết ấy muốn gì.

Rất muốn bước tới hỏi ấy cho rõ, cuối cùng vẫn nhịn .

Khi thấy Triệu Trình bắt nạt ấy ngay trước mắt mình, tôi không thể chịu nổi nữa.

Quên cái gọi là sĩ diện đi!

Sự thật chứng minh rằng, con người phải có chút bản lĩnh thì mới cứng rắn .

Triệu Trình bị tôi hù cho bỏ đi.

Giản Ngôn vụng về trêu chọc tôi, thực ra tôi rất muốn ôm chầm lấy ấy, sau đó hôn ấy thật cuồng nhiệt.

Nhưng tôi không hiểu sao, rõ ràng trong lòng muốn phát điên, vẻ ngoài lại lạnh lùng đến kỳ lạ.

Giản Ngôn ra điều đó. Cô ấy xin lỗi và cảm ơn tôi.

Thật chẳng đâu vào đâu.

Thấy ấy định rời đi, tôi bỗng nhiên hoảng loạn.

Lập tức ôm chặt lấy ấy từ phía sau.

4

Giản Ngôn sau khi trở về giống như biến thành một người khác, rất giống với từng gắp tôm vào bát tôi và rằng đồ ngon phải cùng nhau chia sẻ.

Cho đến khi tôi mua nhà cho ấy, phát hiện tên trên chứng minh thư đổi thành “Giản Nghiên”.

Rốt cuộc những năm qua đã xảy ra chuyện gì?

Trong lòng tôi đầy những thắc mắc. Nhưng khi tôi cầu ấy giải thích, Giản Nghiên chỉ mỉm .

Khoảnh khắc đó, tôi bỗng hiểu ra.

Chỉ cần ấy là người tôi mong muốn, thì nghĩ nhiều để gì?

Khi ấy nhắc đến Tô Khê, tôi càng chắc chắn một số điều trong lòng mình.

Cô ấy có lẽ biết nhiều hơn tôi.

Nhưng tôi cũng không ra sự thật.

Thực tế, tôi đã quen biết Tô Khê từ một năm trước.

Cô ấy giúp đỡ tôi rất nhiều, là một người tốt, và dường như cũng có cảm với tôi.

Nhưng ấy có tốt đến đâu thì cũng đâu liên quan gì đến tôi?

Tôi đã có Giản Nghiên, những người khác ngoài kia tôi không cần.

Thế nên tôi giới thiệu Tô Khê cho một khách hàng lớn nhất của mình.

Không ngờ họ lại nhanh chóng phải lòng nhau.

Chỉ trong một năm ngắn ngủi đã kết hôn và có thai, khiến tôi cũng phát ghen.

Tôi cũng nên thúc giục Giản Nghiên nhiều hơn, ít nhất là kết hôn trước đã.

Đừng để ấy chạy mất lần nữa, nếu không tôi biết tìm ấy ở đâu đây.

Hết

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...