Lòng người dễ thay đổi, nâng cao đạp thấp, gã xem như đã thấu đáo rồi.
Cũng chỉ có lúc nghèo túng, gã mới có thể thấy rõ , ai mới là bằng hữu chân chính của mình, ai mới là người thật sự mình nhất.
Là Tề Tĩnh, vì chuyện của gã mà không ngại vất vả tìm kiếm hắn khắp nơi để giúp đỡ gã.
Là Cố Vân Khê, trong lúc tuyệt vọng nhất, đã giơ tay kéo gã lên.
Là Cố Vân Thải , khi hắn bất lực nhất thì quay về bên cạnh hắn, cho hắn biết không sao đâu, mọi chuyện đều có thể lại từ đầu.
Những người này mới thật sự là ‘thầy tốt hiền’ của hắn, đây mới coi là tài phú quý giá nhất của cuộc đời.
Cố Vân Khê đã sớm phát hiện vấn đề của hắn, cũng biết mình không thể khuyên hắn, nên chỉ có thể để cho hắn tự đập đầu vào tường, cho đến khi biết đau thì hắn mới biết cách tự quay đầu.
Buồn vui của mỗi người trên thế gian này đều không giống nhau, chỉ có thể tự mình trải qua thì mới có thể hiểu .
Khương Nghị hồi tưởng rất nhiều chuyện cũ, thần sắc có chút phức tạp, : "Trước đây cứ luôn muốn có công thành danh toại, còn những chuyện khác thì từ từ vẫn . Nhưng mà….”
Làm như thì cái gì, không phải là để cho tất cả mọi người đều chạy tới lấy lòng hắn, mà gã thì càng muốn hãnh diện, nên mới càng ra rất nhiều chuyện ngu xuẩn.
Sỡ dĩ trước đây cha mẹ không thích gã. Nhưng sau khi có tiền, cha mẹ chỉ cần chạy tới vài câu ngon ngọt thì đầu óc gãliền nóng lên, cho bọn họ không ít tiền, còn đồng ý gánh vác tất cả các chi phí sinh hoạt của cả hai nhà.
Trước đây, chỉ cần hàng xóm của gã vài lời tốt, gã liền để cho bọn họ vào cửa hàng lớn việc.
Gã sợ người khác không phục, hận không thể để cho toàn thế giới biết mình hiện tại đã phát đạt như thế nào? Cực lực chứng minh cho người bốn phía đều thấy, hiện tại mình đã có tiền.
Bây giờ nghĩ lại thật buồn . Cũng vì cái bản tính này mới đưa tới kiếp nạn ngày hôm nay.
“Đúng , người vẫn phải kiên định.”
Ban quản lý nhà máy Viên Tinh đều còn rất trẻ, bọn họ đều tuyển dụng từ các trường đại học danh tiếng hàng đầu trong nước, thậm chí những người trong bộ phận kỹ thuật đều là một tay Cố Vân Khê mang đến.
Có sự kiểm soát của Cố Vân Khê, nhà máy tinh thể tròn nhanh chóng đi đúng hướng, sau khi lô hàng đầu tiên của nhà máy ra đời, nó đã nhận sự ủng hộ nhiệt của thị trường.
Vô số đơn đặt hàng gửi đến, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, các công nhân đều phải tăng ca, máy móc mở 24/24, mọi người thậm chí còn thức đêm để thay phiên nhau việc 24/24.
Bọn họ đúng là rất vất vả, mà trong hoàn cảnh khắc nghiệt như hiện tại, bọn họ có thể tìm việc cũng là rất tốt rồi.
Lại , khi các công nhân viên nhận tiền lương của tháng đầu tiên, bọn họ không khỏi đều ngây ngẩn cả người, tiền lương phải là nhiều hơn gấp đôi so với tưởng tượng của bọn họ.
“Tiền lương của nhà máy này vốn đã cao hơn giá thị trường một khoảng rồi, không ngờ lại còn có thể nhiều đến như ?”
“Làm sao có thể nhiều như chứ?”
“Mấy hạng mục này, tiền thưởng, trợ cấp đi lại, nhà ở, đều đã phía quản lý cộng vào cho mọi người.”
"Đây là phúc lợi của nhân viên sao?"
Wow, nơi này có phúc lợi nhân viên cao như , đừng là một tháng, bọn họ còn có thể cả đời.
Các nhân viên cao hứng muốn chết, chạy đi khoe khoang khắp nơi, cái này so ra với lễ mừng năm mới xem ra còn náo nhiệt hơn.
Cuối năm, các nhân viên phát hiện bọn họ thế còn có thể nhận thêm hai tháng tiền lương của cái năm đó, mà những nhân viên ưu tú còn có thể nhận phần thưởng riêng, ví dụ như TV, tủ lạnh, máy tính, loại sản phẩm điện tử này…..
Phúc lợi của xưởng Viên Tinh tốt như , vì thế đã cho những công nhân từ những nhà máy khác khăng khăng một mực muốn chuyển đến đây, điều này đã cho phía các doanh nghiệp khác phàn nàn không thôi.
“Các người đây là hư quy định đề ra bấy lâu nay của chúng ta. Hiện tại nhân viên trong nhà máy chúng tôi đều như phát điên muốn đổi nghề, chúng tôi phải sao bây giờ?”
“Nhân viên muốn nhảy, ban quản lý muốn nhảy, ừm, ông chủ đều muốn nhảy, sao bây giờ?”
Nhưng những chuyện này xưởng Viên Tinh đều chỉ mặc kệ, bọn họ vẫn thích đào người như , thậm chí người bọn họ đào đi đều là những người có tiếng trong ngành.
Chỉ cần bọn họ thật sự có năng lực, sau khi thông qua một bài thi khảo hạch, là đã có thể trở thành người của công ty, chính thức hưởng phúc lợi cùng đãi ngộ mà công ty đề ra.
Nếu tốt nghiệp trường danh giá trong nước: Ai thích ở trong nước, thì mau chóng góp một viên gạch vào sự nghiệp xây dựng đất nước.
Bạn thấy sao?