Xuyên Thành Bạch Nguyệt [...] – Chương 635

Nhân viên lễ tân lúc này cũng đã tâm, khẽ : "Xin chờ một chút.”

Chỉ chốc lát sau, người tổ chức đại hội đã tới đây, không ai khác chĩnh là giáo sư Haines. Khi ông thấy Cố Vân Khê thì không khỏi có chút sửng sốt.

Cố Vân Khê chủ chào hỏi ông: "Giáo sư Haines, xin chào.”

Giáo sư Haines , lại đám người vây quanh , khóe miệng không khỏi co rút một trận, cái này cũng quá khoa trương rồi đi.

“Mấy năm nay không thấy tham gia đại hội, tôi còn tưởng rằng không nghề này nữa rồi chứ.”

Cố Vân Khê nghiêm túc chuyện phiếm với ông: "Tôi trước đây luôn dốc lòng nghiên cứu các sản phẩm mới trong nhiều năm, hôm nay rốt cuộc cũng có một chút thành quả, nên muốn đến đây chia sẻ với mọi người một chút.”

“Nhưng thời gian chỉ diễn ra trong vòng một tuần mà thôi.”

Cô thề son sắt, : “Tôi nghĩ, giải thưởng lớn năm sau nhất định là của tôi.”

Kỳ thật, giáo sư Haines đã nhận tin đồn từ giáo sư Miller, ông ấy cứ luôn miệng cái gì mà học trò dưới trướng của mình lần này đã có một phát minh ra một sản phẩm mang tính đột mới trong ngành khoa học hiện này. Về phần phát minh đó là gì, hiện tại vẫn còn đang ở trong giai đoạn bảo mật.

Điều này khiến cho những nhà khoa học trong ngành đều bắt đầu rục rịch, thậm chí người tham dự hội nghị lần này còn nhiều hơn gấp ba lần so với năm ngoái.

“Có lòng tin như sao?”

Cố Vân Khê tràn đầy tự tin, : "Nhất định rồi. A, thầy của tôi đã tới chưa?”

Giáo sư Haines hơi nhíu mày, : "Nhưng đây chỉ là một hội nghị học thuật mà sao lại mang nhiều người như , chuyện này có chút kỳ quái..."

Nhưng đúng vào lúc này, một giọng đột ngột vang lên, cắt đứt lời ông ấy: "Tiểu Khê.”

Đến khi bọn họ lại chỉ thấy một đám người hiện đang vây quanh một người đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục thẳng tắp đi vào trong đại sảnh khách sạn.

Cố Vân Khê quay đầu lại , bộ dáng vô cùng vui vẻ: "Ông xã, đến rồi.”

Tề Thiệu trong khoảng thời gian này đều đóng quân ở HK, nên sau khi hắn nghe tin ‘Bà xã đại nhân’ của mình tới đây, hắn không nghĩ gì nhiều liền chạy đế để gặp mặt .

Hắn ôm Cố Vân Khê vào lòng, cúi đầu hôn má trái của . Nhưng khi thấy vành mắt thâm quầng của , mặt nhất thời đen lại: "Mắt của em sao ?”

Trước mặt học sinh, Cố Vân Khê vẫn rất ý hình tượng của mình: "Khụ khụ, ở nơi công cộng.”

Tề Thiệu tướng mạo tuấn lãng, khí chất bất phàm, cả người toát ra hào quang của một bậc tinh nên hiện tại vô cùng thu hút ánh của tất cả mọi người. Giáo sư Haines âm thành đánh giá hắn vài lần, sau khi quan sát xong ông chủ hỏi: “Vị này là?"

Cố Vân Khê mỉm giới thiệu bọn họ với nhau. "Đây là người tổ chức đại hội, giáo sư Haines. Còn đây là chồng tôi, Tề Thiệu, người sáng lập quỹ Tề thị.”

Giáo sư Haines không khỏi sáng mắt lên, đây chính là cái tên đã khuynh đảo toàn bộ thị trị trường tài chính của toàn thế giới trong thời gian gần đây, đến ngay cả ông, một người suốt ngày chỉ biết cấm đầu vào trong giới học thuật cũng biết đến.

“A, Tề Thiệu tiên sinh, ngài khỏe chứ, rất vui quen biết ngài.”

Đây chính là nhân tài mới của giới tài chính sao, ông không nghĩ hắn lại trẻ tuổi đến như .

Thử hỏi, hiện tại ai không muốn đi lên chung với con thuyền lớn này đây chứ?

“Hai người là một đôi sao? "Đây là lần đầu tiên ông nghe đến chuyện này.

Tác phong của Cố Vân Khê vô cùng khiêm tốn, trước giờ cũng không bao giờ công khai tin tức cá nhân của mình ra ngoài, vì thế chuyện kết hôn cũng chỉ có người thân cận nhất mới biết .

Tề Thiệu bắt tay với ông ấy, : "Kết hôn đã gần hai năm rồi. Vợ tôi có chút tùy hứng, nếu có chỗ đắc tội, xin ngài thông cảm.”

Nghe thì hay , nếu hiểu theo cách khác chính là: cho dù vợ tôi có sai, thì các người cũng chịu đựng đi.

Giáo sư Haines hiện tại cũng đã biết vì sao Cố Vân Khê lại mang theo nhiều người đến đây như . Dù sao người ta cũng là phu nhân giàu có, cho dù là trợ lý hay là vệ sĩ thì một người cũng không thể thiếu .

“Không dám, không dám. Tề phu nhân là nhân tài mới xuất hiện hiếm có trong ngành thông tin điện tử của chúng ta, năm đó khi ấy giành giải thưởng ‘tân binh’, tôi liền biết tiền đồ của ấy không chỉ dừng lại ở mức này .”.

Hai bên không ngừng thổi phồng nhau, bộ dáng xem ra là rất hài lòng với đối phương.

Cố Vân Khê vào ở trong phòng ngồi chờ, mọi thứ ở đây đều là thứ tân tiến và cũng là mắc nhất của cái tòa nhà này.

Vừa vào phòng, Tề Thiệu liền ôm đi vào phòng ngủ, Cố Vân Khê cố gắng giãy dụa khỏi tay hắn, : "Đừng rộn, bản thảo diễn thuyết của em còn chưa viết xong, em còn phải viết thêm tổng kết mấy trăm chữ cuối cùng nữa.”

Tề Thiệu im lặng, : "Em nghĩ gì ? Anh chỉ muốn ngủ với em một giấc thôi mà, em cần phải nghỉ ngơi.”

Cố Vân Khê:...

Hắn nhất định là cố ý!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...