Lâm Hoa Hoán hai hàng lông mày nhỏ đang nhăn lại của em , vẻ mặt nghiêm nghị, như là đang suy nghĩ một vấn đề quốc gia đại sự, liền nhẹ nhàng nhéo nhéo gương mặt bé.
"Hiểu Hiểu, em đang suy nghĩ gì ?"
Hiểu Hiểu còn đang suy nghĩ về chuyện của cả đời người, bàn tay nhỏ thẳng thắn chụp lấy tay trai: 'Đừng loạn."
Đừng loạn?
Anh dở khóc dở : "Được , không loạn."
Hiểu Hiểu lúc này mới ngẩng mặt lên, thẳng vào : "Anh tư, cũng không còn nhỏ tuổi nữa, nên sớm tìm đi."
Như thì nam phụ thâm sẽ không tồn tại nữa, tốt nhất là trước khi nữ chính xuất hiện liền cưới vợ sinh con, thì cốt truyện sẽ thay đổi hoàn toàn ngay từ đầu, mọi chuyện sau đó không giống với trong sách, mà sẽ xảy ra thuận theo tự nhiên.
Lâm Hoa Hoán: 222"
Anh tỏ vẻ không hiểu cái đầu nhỏ của em đang suy nghĩ cái gì, khuôn mặt của bé nghiêm túc như , chính là để suy nghĩ về tuổi tác của sao? Rõ ràng còn rất trẻ mài
Ngày hôm sau, Vệ Hỉ Nhạc dậy rất sớm, lúc này trời còn tối đen một mảnh, bà cầm phiếu và tiền, kéo Lâm Hoa Hoán đi tới công xã mua thịt.
Tối nay phải chiêu đãi cả nhà cùng nhau ăn cơm, không có thịt thì không .
Lâm Thanh Thạch hơi chậm một chút, cũng rất sớm, trước tiên ông đánh một bộ quyền, sau đó điểm tâm, ăn xong điểm tâm, con trai út đến công xã đi học, ông đến tập hợp ở điểm tập hợp.
Mỗi buổi sáng bọn họ phải tập hợp ở một nơi, sau đó nhận công cụ nông nghiệp để việc, đến thời gian nghỉ ngơi thì lại bàn giao nông cụ.
Trong nhà của cá nhân thì không có những nông cụ này, với tư cách là đại đội trưởng, ông phải đi giám sát.
Vệ Hỷ Lạc đã đi từ rất sớm, lúc bà rời giường, mới ba bốn giờ đêm, mà còn có người đến sớm hơn.
Bà cầm phiếu thịt mua một miếng xương sườn, hai cân thịt đầu heo, còn có một cân thịt nạc, hầu như không thấy thịt mỡ, những thứ này đều không phải là thịt tốt gì, hiện tại lúc này thịt tốt chỉ có một loại, đó chính là thịt mỡ, càng béo càng tốt, bởi vì thịt mỡ có dầu mỡ, mà bọn họ lại thường thiếu dầu mỡ.
Mọi người ai cũng đều muốn mua thịt này, thịt mỡ đã bán hết từ lâu.
Bọn họ đều có việc , Hiểu Hiểu một mình ở nhà chơi, mới ba tuổi, là người tự do nhất.
Cô không có thói quen ngủ nướng trên giường, không có biện pháp, trải qua cuộc sống mạt thế khiến cho không muốn lãng phí quá nhiều thời gian vào giấc ngủ nướng, chỉ cần thỏa mãn nhu cầu thân thể, ngủ nướng trên giường tối đa cũng sẽ không quá mười phút.
Ăn bữa sáng xong, bố ra ngoài, năm ra ngoài, chỉ có một mình ở nhà.
Hiểu Hiểu liên chạy đi cho gà ăn.
Hiện tại lúc này gà đều là nuôi nhốt ở một góc, có rất ít người nuôi thả, bởi vì gà ở bên ngoài không cẩn thận sẽ bị người bắt, không thể đòi lại đâu, cho dù không có ai có tâm tư xấu, nếu gà này đẻ trứng ở bên ngoài, không phải sẽ tổn thất một quả trứng gà sao?
Bạn thấy sao?