Xuyên Sách – Tôi [...] – Chương 8

13

 

 

 

Chuyện gì ? Vừa nãy còn không kẻ thứ ba, sao bây giờ lại hôn rồi?

 

 

 

Tôi muốn lùi lại Giang Diệc một tay giữ chặt gáy tôi, mạnh bạo hôn sâu thêm.

 

 

 

Cơ thể bỗng chốc bay lên không trung, tôi bị bế thẳng lên bàn việc.

 

 

 

Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả vào tai tôi: "Ôn Phàm, có thể giỡn tôi, bỏ rơi tôi không thể sỉ nhục tôi."

 

 

 

"Chẳng lẽ không biết người sói cả đời chỉ có một vợ sao?"

 

 

 

Tôi bị hôn đến toàn thân mềm nhũn, gần như không thể suy nghĩ.

 

 

 

Kỹ thuật của tên này từ khi nào mà giỏi thế chứ.

 

 

 

Tai và đuôi của Giang Diệc không biết từ lúc nào đã lộ ra.

 

 

 

Đuôi cứ cọ xát bên tay tôi không ngừng, như âm thầm cầu xin tôi vuốt ve nó.

 

 

 

Đúng lúc tôi vô thức định chạm vào, tay bị Giang Diệc nắm lấy.

 

 

 

"Không sờ."

 

 

 

Lúc này, đôi mắt ấy đỏ lên, giọng lại mang theo sự ủy khuất khó nhận ra.

 

 

 

"Nói cho tôi biết, ba năm trước tại sao lại không từ mà biệt? Tôi gọi điện cũng không nghe, có phải tôi đã sai điều gì không?"

 

 

 

Giọng Giang Diệc hơi khàn, từng câu từng chữ đều hỏi một cách cẩn trọng.

 

 

 

Như thể một câu hỏi đã chôn giấu trong lòng bấy lâu nay, cuối cùng mới có can đảm ra.

 

 

 

Khiến tôi không kìm , có chút đau lòng cho ấy.

 

 

 

Nhưng tôi không thể cho ấy biết lý do thật sự.

 

 

 

Cuối cùng đành phải nhẫn tâm : “Lý do có quan trọng không?”

 

 

 

Giang Diệc cúi đầu, tự giễu: "Đúng là không quan trọng nữa."

 

 

 

Anh ấy đứng dậy, không tôi nữa, đi vào phòng tắm bên cạnh.

 

 

 

Khi ra lần nữa, đã trở lại là vị Giang tổng cao quý lạnh lùng như trước.

 

 

 

Khi tôi rời đi, phía sau truyền đến giọng cảnh cáo của Giang Diệc.

 

 

 

"Ôn Phàm, sau này đừng tùy tiện trêu chọc tôi, trừ khi muốn bị tôi g.i.ế.c chết."

 

 

 

14

 

 

 

Tôi co cổ lại và bước đi nhanh hơn.

 

 

 

Những ngày sau đó, tôi cố gắng không xuất hiện trước mặt Giang Diệc.

 

 

 

Nếu cờ gặp nhau, chúng tôi chỉ về công việc.

 

 

 

May mắn thay, Giang Diệc không có biểu hiện gì khác thường, vẫn giữ dáng vẻ công tư phân mình.

 

 

 

Tuy nhiên, chuyện giữa tôi và Giang Diệc vẫn lan truyền khắp công ty.

 

 

 

Thủ phạm chính đương nhiên là Lâm Uyển, người đã thấy chúng tôi ôm nhau.

 

 

 

Không ngờ rằng đường đường là nữ chính lại là một người nhiều chuyện như .

 

 

 

Sau đó tôi và hệ thống cùng nhau phân tích, đều cảm thấy có lẽ Giang Diệc đã có chút cảm với tôi.

 

 

 

Nhưng điều này không phù hợp với diễn biến cốt truyện, cần phải sửa chữa càng sớm càng tốt.

 

 

 

Đường tắt tốt nhất chính là bữa tiệc rượu tối nay.

 

 

 

Đây là thời điểm quan trọng nhất để cảm giữa nam nữ chính thăng hoa.

 

 

 

Nguyên chủ vì để gạo nấu thành cơm, đã bỏ thuốc vào ly rượu của Giang Diệc.

 

 

 

Nhưng bị Lâm Uyển bất ngờ xuất hiện và phát hiện, nam nữ chính vì đã có một đêm bên nhau, từ đó mối quan hệ có bước nhảy vọt.

 

 

 

Điều khác biệt là ở cốt truyện ban đầu tôi lén lút đi vào.

 

 

 

Còn trong huống thực tế, tôi cũng giống như Lâm Uyển, tham gia với tư cách là trợ lý của Giang Diệc.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...