Xuyên Sách Thập Niên [...] – Chương 132

Người trong phòng thậm chí không dám thở mạnh, da đầu giống như bị treo lên, chờ đợi hành tiếp theo của Chu Quang Hách , không ngờ Chu Quang Hách không một lời, chỉ chằm chằm Trần Vệ một lúc, rồi sau đó rời đi.

 

Giống như lần này đến đây một chuyến, chỉ để xem ông ta trông như thế nào.

 

Trâu Khải buông nắm đ.ấ.m ra, sợi dây cung căng cứng vẫn không hề nới lỏng, ta túm lấy Mã Hổ, nhỏ giọng : “Đi đến tòa nhà số 2 đường Phục Nam, báo cho bọn họ tin tức Trần Vệ đã bị bắt.”

 

Mã Hổ gật đầu, lao ra ngoài.

 

... 

 

“Cái gì?”

 

Thân Tú Vân bị lời của con dọa đến chân mềm nhũn, ngã xuống đất: “Cậu ta thật sự m.á.u lạnh vô như sao?”

 

Ô Lâm Lâm không khóc nổi nữa, sốt ruột dậm chân: “ Còn không phải do mẹ hết sao? Không có một chút hành nào, mới khiến Trâu Khải phát bực.”

 

“Sao mẹ lại không hành chứ?”

 

Thân Tú Vân hát cốc cà phê trên bàn trà xuống, cơn tức giận và phẫn nộ trong lòng bị đè nén đến cực điểm, bà ta gầm lên: “Mẹ vì cậu ta, đã tìm đến phó sở trưởng của chúng ta! Ân mẹ bỏ ra nhiều năm như , luôn không nỡ dùng tới, bây giờ cũng đã dùng hết, còn muốn mẹ như thế nào nữa?”

 

Ngoài những điều này, mỗi ngày bà ta đều phải nơm nớp lo sợ đề phòng Trần Vệ đột nhiên xuất hiện ở nơi việc, cuộc sống của bà ta giống như giẫm trên băng mỏng, cả đêm ngủ không yên, mới mấy ngày trôi qua đã trực tiếp sụt mất mười cân!

 

Không ngờ, dù đau khổ thành ra như , Trâu Khải không có lương tâm kia, lại vẫn đuổi cùng g.i.ế.c tận gia đình bọn họ!

 

“Choang!”

 

Ô Thiện Bình suýt chút nữa đập vỡ ly thủy tinh trên bàn, trên mặt tràn đầy tức giận: “Tên này thật là ác độc!”

 

“Con phải sao đây?” Ô Lâm Lâm lo lắng gần như phát điên: “Mẹ, Trần Vệ đã bị bắt, có phải Trâu Khải không có ý định cưới con nữa không? Có phải ấy muốn chia tay với con không?”

 

“Đã là lúc nào con còn nghĩ đến những chuyện này?”

 

Thân Tú Vân tức giận ném cái gối trên sofa vào mặt con mình: “Con đúng là đồ không có chí tiến thủ, lúc này con không lo lắng cho công việc của mẹ, cũng không lo mẹ con có thể bị buộc tội hoại thu mua thống nhất tiêu thụ thống nhất , bị bắt đi phải ngồi tù, còn đi lo lắng cho vị hôn phu kẻ cầm đầu kia có kết hôn với con hay không!”

 

“Còn không phải là tại mẹ sao?” Ô Lâm Lâm hất văng cái gối đi: “Nếu như đêm đó mẹ không bỏ chạy, sao có thể xảy ra những chuyện này? Mẹ, ngươi thật đúng là vào thời khắc mấu chốt lại sơ suất!”

 

“Mày là đứa con bất hiếu!”

 

Thân Tú Vân từ dưới đất bò dậy, lao về phía con mình, một bàn tay tiếp một bàn tay đánh vào người ta, cảm đã bị con chọc cho tức giận tới không chịu đựng nổi!

 

“Được rồi!”

 

Ô Thiện Bình lại vỗ bàn một cái: “Tất cả im miệng hết cho tôi!”

 

Hai mẹ con đang lôi kéo nhau, bởi vì âm thanh chấn nhiếp này cho dừng lại.

 

Thân Tú Vân té nhào xuống dưới chân Ô Thiện Bình, ghé vào trên đầu gối của ông ta, thái độ khiêm nhường thần phục, khóc như mưa: “Đại ca, ông nghĩ chúng ta nên gì bây giờ?”

 

Trong nháy mắt Ô Thiện Bình bình tĩnh hơn rất nhiều, sắc mặt cũng không khó coi như vừa rồi nữa: “Thằng nhóc này, tôi thấy cậu ta không phải muốn đuổi cùng g.i.ế.c tận chúng ta, giống là đang ép chúng ta tăng tốc độ, nhanh đưa phiếu qua cho cậu ta hơn.”

 

Ô Lâm Lâm nghe lời này, vẻ hoảng sợ trên mặt đột nhiên chuyển thành vui mừng: “Đúng , đúng đúng, nhất định là như .”

 

“Cho dù là như , chúng ta thật sự không có cách, không thể lấy những tấm phiếu đó !” Chính vì nguyên nhân này, Thân Tú Vân mới có thể hoàn toàn suy sụp: “Tên khốn Trần Vệ đó vốn đã trở mặt không quen biết, hiện tại lại bị bắt đi, tôi đã nhờ vào quan hệ tìm tới phó sở trưởng Lưu, ngược lại quan hệ gần như đã tan vỡ, chỉ mới qua mấy ngày nay, chúng tôi đã thực sự lâm vào đường cùng rồi!”

 

“Mẹ!” Ô Lâm Lâm hét lên: “Chính mẹ đã nhất định sẽ giúp Trâu Khải lấy phiếu trước tháng tư mà! Mẹ không thể thất hứa !”

 

Thân Tú Vân hét lớn: “Mày câm miệng lại cho tao!”

 

“Lâm vào đường cùng, thì thay một con đường khác.” Ô Thiện Bình nghĩ đến tin tức trong cục vừa nhận : “Chúng ta trực tiếp đến nhà Trâu gia!”

 

“Trâu gia?”

 

Thân Tú Vân giật mình, lập tức từ kinh hãi chuyển thành vui mừng, nắm lấy tay Ô Thiện Bình: “Đại ca, đã nắm thông tin chính xác rồi sao?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...