Xuyên Sách Thập Niên [...] – Chương 125

“Nói nhảm, đương nhiên phải bỏ ra rất nhiều tiền.” Mặc dù đó là tiền của nhà tiểu tam bỏ ra, Thủy Lang nghiêm túc : “Anh đó, trước kia ở trong quân đội, quân lệnh như sơn, kỷ luật thép, sống trong hoàn cảnh như , việc tuyệt đối sẽ không đầu cơ trục lợi, không biết ứng biến linh cũng là chuyện bình thường, bây giờ không phải quân nhân, là công an, người phải đối mắt không phải là người ở đất nước đối địch, bây giờ là thực sự vì nhân dân phục vụ, tuân thủ kỷ luật là không sai, có đôi khi, vì nhân dân, phải học cách linh , không thể lúc nào cũng tuân theo các quy tắc.”

 

Chu Quang Hách nghiêm túc gật đầu: “Em đưa tiền cho ai?”

 

Thủy Lang chậm rãi trợn mắt trắng lên trời, thở dài một tiếng, ngã người xuống giường: “Chu Quảng Hách ơi là Chu Quảng Hách, ơn lấy lại đầu óc lúc trước sẵn sàng kết hôn với em đi, thật sự em mệt c.h.ế.t rồi.”

 

Chu Quang Hách đặt tấm phiếu lên trên tủ đầu giường, ngồi ở mép giường Thủy Lang: “Chỉ cần em cho biết, sẽ không để em gặp bất cứ nguy hiểm nào đâu.”

 

Thủy Lang trở mình, đưa lưng về phía .

 

Chu Quang Hách nhích người về phía trước : “Em mới về Thượng Hải có mấy ngày, sao có thể so với tất cả người ở chỗ bọn gộp lại…”

 

“Nhà tư bản!” Thủy Lang quay người, tức giận : “Anh quên em là nhà tư bản sao? Thời cuộc thay đổi, các chỉ là những cảnh sát bình thường, có thể xử lý những thứ này tốt hơn nhà tư bản sao? Ta sẽ bắt kịp sau. Sau này người muốn cho em thứ em có thể phải xếp hàng từ cổng nhà đến Bến Thượng Hải rồi vòng qua sông Hoàng Phố, hiểu không?"

 

Chu Quang Hách: “?”

 

Thời thế thay đổi sao?

 

Sao lại không biết nhà tư bản có thể quang minh chính đại, nâng đầu ưỡn n.g.ự.c kiêu ngạo như chứ?

 

Thấy không gì nữa, Thủy Lang ngồi dậy, điều chỉnh tư thế, với người đang nắm trên đầu mình: “Chu Quang Hách, rời khỏi chiến trường quân đội, đi đến chiến trường xã hội do nhân dân tạo dựng... Thôi bỏ đi, tự xem xét xử lý đi.”

 

Chu Quang Hách mang chăn tới, theo thứ tự mở ra, đắp lên trên người Thủy Lang.

 

“Em thực sự là một bé rất tốt bụng.”

 

“Nhưng không thể cứ như ... lấy không đồ của em đưa cho trong sở .”

 

... 

 

Buổi sáng.

 

Chu Quang Hách vừa dừng xe trong sân, đại sảnh đã chật kín đồng nghiệp.

 

“Các người...”

 

“Chu Quang Hách!”

 

Chu Quang Hách dừng bước chân lại, vội vàng quay đầu, khi thấy người đi tới, mới phát hiện vừa rồi mình thật sự không nghe lầm: “Sao em lại đến đây?”

 

Một nhóm đồng nghiệp, cùng với ba vị sơ trưởng đang vội vàng chạy tới đều bị một bé đang đùng đùng nổi giận thu hút sự ý.

 

Rất nhanh, có người còn chưa kịp thấy rõ ràng bộ dạng của bé đã bị hành của cho kinh sợ.

 

Chỉ thấy Thủy Lang vừa bước lên bậc thang, sờ tới sờ lui trên người Chu Quảng Hà, cuối cùng trực tiếp kéo cổ áo Chu Quang Hách thọc vào, lấy ra một túi giấy sáp.

 

Túi giấy sáp quen thuộc ngay lập tức thu hút sự ý của người đứng xem, khiến bọn họ vô thức nhích bước chân về hướng đó.

 

“Không phải em đã bảo không lấy đi sao? Ai bảo mang tới đây”

 

Chu Quang Hách ngơ ngác Thủy Lang, đã nhiều lần nhấn mạnh, sáng nay nhất định phải mang theo.

 

Anh còn chưa kịp chuyện, Thủy Lang đã tức giận hét lên: “Em đã tỏ lòng tốt một lần, tất cả những gì em nhận không là nghi ngờ thì cũng là muốn bắt em giam vào tù. Còn muốn em tỏ lòng tốt lần thứ hai sao? Anh nằm mơ sao? Cho dù tất cả người trong cục công an của đều bị khai trừ hết, phiếu của em thà vò nát cũng không bao giờ lấy ra giúp các người thêm một lần nào nữa.”

 

Nói xong, Thủy Lang cầm túi giấy sáp đi ra ngoài, điều này khiến một đám người ở đó hoảng sợ, đều đuổi theo Thủy Lang.

 

“Này chị dâu! Chị dâu đừng đi. Có chuyện gì từ từ chuyện.””

 

“Chị dâu, chuyện gì thế này? Ai nghi ngờ chị? Ai muốn bắt chị bỏ tù? Mau cho em nghe, đừng tức giận như !"

 

“Cô bé, dừng lại, dừng lại, vừa rồi chúng ta đều nghe thấy rồi, hình như là có hiểu lầm!”

 

Lý Hoa và Chu Tường quen biết Thủy Lang, mở miệng một tiếng chị dâu, lao tới phía trước để ngăn cản Thủy Lang.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...