Xuyên Sách Thập Niên [...] – Chương 114

“Nhìn cậu xem, cậu xem.” Sở trưởng Lam Mã Hổ với ánh mắt chán ghét: “Cậu lại tự hào vì mình không có năng lực à? Năm năm không có một chút thành tích nào, không biết xấu hổ, còn coi đó là chuyện tất nhiên sao?”

 

Mã Hổ theo, bị sở trưởng chế nhạo một câu, sau đó rốt cuộc cũng không dám tiếp tục kiếm chuyện giễu cợt nữa.

 

“Buổi sáng hôm nay, đội trưởng Chu đã bắt tên cầm đầu chợ đen ở chợ Hoa Điểu trong những năm gần đây.” Sở trưởng Lam liếc Chu Quang Hách đầy vẻ tán thưởng, sau đó lập tức đổi sắc mặt về phía những người khác: “Kết quả nửa đường bị một chiếc xe máy chặn lại, lại là bởi vì vấn đề xe, cấp trên đã cầu chúng tôi tự bồi thường tổn thất, ngoại trừ đội trưởng Chu, hai mươi sau người trong sở, tháng tư này không ai có thể trốn thoát!”

 

Những ánh mắt ngưỡng mộ và kinh ngạc dừng lại trên người Chu Quang Hách chưa đầy ba giây, sắc mặt đã tái nhợt.

 

Tới tháng tư chỉ còn một tuần nữa, công việc gắn liền với hộ khẩu, khẩu phần lương thực, gia đình, nếu một người xảy ra chuyện thì cả gia đình sẽ bị biến theo, lòng mỗi người đều thắt lại.

 

“Các người vẫn đang nằm mơ chờ đợi xảy ra chuyển biến phải không?” Sở trưởng Lam gõ mạnh tập tài liệu trong tay: “Các người có biết đây là gì không? Thông bao xử lỳ hai đồn công an ở Phổ Giang và Bằng Bắc, nửa năm tiền lương, giáng chức, giảm lương, trong vòng ba năm không đề bạt thăng chức, hai người phạm tội nghiêm trọng nhất trực tiếp bị khai trừ ra khỏi biên chế!!”

 

Trong phòng họp vang lên tiếng thở mạnh.

 

Vừa rồi chỉ là trái tim bị thắt lại, quả thực đúng như lời sở trưởng , tất cả mọi người vẫn đang ôm vận may chờ đợi một chuyển biến.

 

Bình thường cũng không phải bọn họ không cố gắng đi nhờ các mối quan hệ tìm phiếu xăng, loại phiếu này không phải là nhu yếu phẩm trong gia đình, không phải là tiền giấy cứ thắt lưng buộc bụng là có thể tiết kiệm , chỉ những người có mối quan hệ rộng vững chắc mới có thể tiếp cận .

 

Trước khi đi tìm đã chuẩn bị tâm lý, không tìm thì không biết, một khi tìm mới biết là tuyệt vọng như thế nào.

 

Cho dù cầm phiếu ba cân thịt lợn cũng không thể đổi phiếu một lít xăng.

 

Có người lén lút không thèm đếm xỉa, dốc hết sức đổi hết phiếu thịt lợn, phiếu vải, phiếu đường vẫn không có một chút tin tức gì, tới một nửa tờ phiếu cũng không thấy .

 

“Phiếu xăng trên thị trường dường như đã biến mất trong không khí. Tôi có mấy người lái xe tải, trên người cũng không thừa ra tấm phiếu xăng nào.”

 

“Chế độ bên trên lập tức đưa xuống, không phải chỉ có chúng ta bị trừng , chắc chắn đã sớm bị người của chỗ khác vơ vét hết rồi.”

 

“Sở trưởng, muốn cũng , nửa năm lương tiền lương cũng , quan trọng là phiếu, một tờ phiếu cũng không thể lấy !”

 

“Tôi chạy đến nhà máy của người ta, ở đó nửa tháng, mồm mép cũng sắp mài hỏng, xưởng trưởng cũng không cho tôi mượn một ml xăng nào, tôi không thể đi lấy trộm .”

 

“Sở trưởng, ông có nhiều quan hệ, không thể cứ như chúng tôi bị trừng , chúng tôi bị khai trừ .”

 

Trong phòng họp liên tục vang lên những tiếng kêu khóc, đi ngang qua cửa không biết còn tưởng người ngồi bên trong là phạm nhân kêu oan xin tha mạng.

 

Mã Hổ mọi người đang than thở, lúc đầu là với thái độ chế giễu, càng nghe càng thấy không đúng, trên thị trường mà còn không mua một tấm phiếu nào.

 

Lại sang phó đội trưởng Trâu cũng đang cau mày, bộ dáng cũng có vẻ không hoàn toàn chắc chắn, trong lòng lập tức lộp bộp, có một loại dự cảm không tốt.

 

Muốn ai là người sử dụng xe nhiều nhất trong sỏ ta cũng là số một số hai, ta thường lấy danh nghĩa công vụ giúp đỡ phó đội trưởng Trâu việc, nếu lần này phó đội trưởng Trâu không lấy phiếu thì chắc chắn ta sẽ bị khai trừ!

 

Trước đây vì để thăng chức tăng lương, vì lo cơm ăn áo mặc cho gia đình, trả tiền thuốc men cho mẹ và vợ, ta mới cam chịu là chó dưới quyền phó đội trưởng Trâu, lỡ như bị khai trừ, chẳng phải tất cả công việc trước đây đều là uổng công vô ích sao”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...