Khi ta xuyên vào trong sách, kẻ phản diện mắc chứng điên cuồng kia mới chỉ mười bốn tuổi. Khi ấy là giữa mùa đông lạnh buốt, hắn ôm bài vị phụ mẫu, bụng đói cồn cào, run rẩy co ro trong một ngôi miếu đổ nát. Sáng hôm sau, thân thể đã lạnh cứng của hắn sẽ bị thôn dân phát hiện, sau đó bị ném ra bãi tha ma. Một tên đồ tể sẽ cứu hắn, đưa hắn bước vào con đường hắc hóa. Nghĩ đến kết cục thê lương của hắn, ta chợt cảm thấy không đành lòng. Thế là ta đưa cho hắn một củ khoai lang nướng, thuận miệng nói: “Nếu vẫn chưa đủ, trong nhà ta còn cháo nóng. Muốn ăn, thì theo ta.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?