[Xuyên Sách] Không Còn [...] – Chương 15

Sau khi thay xong quần áo riêng, năm người chúng tôi cùng nhau vào bên trong.

Sau khi bị một đám chuyên gia hóa trang bằng lông dày, ba nữ diễn viên lập tức trở nên luống cuống.

Ngược lại Lê Mạn Mạn lại khá bình tĩnh.

Chỉ thấy ta hơi luống cuống ôm lấy một bé gấu trúc mà dỗ dành, sau đó cùng nó chơi .

Dù sao cũng là lần đầu tiên gặp huống này, biểu hiện của Lê Mạn Mạn cũng không tệ.

Đó là nếu như bổn cung không ở đây.

Tôi thành thạo cầm lấy chổi, bắt đầu quét dọn phòng ốc cho bé gấu trúc.

Cái chổi vung qua vung lại trong tay tôi, mấy bé gấu trúc nghịch ngợm đều muốn cướp lấy chổi của tôi, đều chậm hơn tôi.

Nhân viên chăm sóc có kinh nghiệm đầy mình đứng bên cạnh há mồm.

“Đây thật sự là lần đầu tiên chăm sóc gấu trúc sao?”

“Cũng không hẳn.” Tôi khiêm tốn xua tay: “Lúc trước vì thích nên tôi đã tham gia rất nhiều tổ chức bảo vệ vật, tôi đã từng nhân viên nguyện chăm sóc gấu trúc ba bốn lần rồi.”

Đây là hứng thú thời học đại học của tôi.

Lúc ấy tôi tích lũy chút kinh nghiệm, sau khi học xong sẽ đi tham gia một số hoạt mà tôi cảm thấy có ý nghĩa.

Mà tổ chức bảo vệ vật là việc mà tôi cảm thấy ý nghĩa nhất.

Đủ loại vật hoang dã, mèo hoang các kiểu, tất cả tôi đều tự mình tổng hợp lại cách chăm sóc.

“Bây giờ không có nhiều người vừa có trách nhiệm lại vừa thích vật như .” Nhân viên chăm sóc cổ vũ tôi.

“Không sao đâu.” Tôi mỉm với ấy.

“Vì vật nhỏ đều rất đáng mà!”

Tôi thành công nhận vai diễn nữ hai, cùng nữ chính tham gia đoàn phim.

Trong buổi lễ khởi máy, nữ chính và tôi tay trong tay, vô cùng vui vẻ.

Nam chính đứng cạnh nữ chính, tay đưa ra muốn vòng qua bả vai nữ chính, cuối cùng lại không còn chỗ để hạ tay xuống.

Động tác cứng đờ đấy của ấy đã bị thợ ảnh chụp rồi dùng ảnh tuyên truyền.

Giang cư mận bình luận vô cùng rôm rả.

[Phong Tễ giống như người đi theo xách túi cho cặp đôi bên cạnh .]

[Rõ ràng người ta mới là rể chính thức mà nhỉ... Tôi yên lặng thắp một cây nến cho con đường sau này của .]

[Mấy ai hiểu cảnh này đâu! Đây là lần đầu tiên tôi ship thuyền mà lại không ăn cơm chó của chính chủ đấy!]

Lúc tôi đọc những bình luận này, tôi đang ngồi trong góc phim trường với nam chính.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...