Từ nhỏ tôi đã bắt đầu dùng những kĩ năng này công cho người ta, mấy chục mấy trăm, cuối cùng cũng có chút tiếng tăm, không cần phải lo ăn uống.
Hạ Thu trong truyện cũng là nhi, ấy có thêm ưu điểm nữa là bề ngoài của mình, sau đó ấy đã thuận lợi vào giới giải trí.
Trong mắt tôi, hai con đường này cũng không khác gì nhau.
Nhưng trong giới giải trí có rất nhiều người đẹp, nếu chỉ có mình khuôn mặt đẹp sẽ rất dễ bị quên lãng.
Nữ chính tôi, trong mắt là sự dịu dàng và đau lòng.
“Tiểu Thu, cậu yên tâm.” Cô ấy ấp úng : “Mình...”
Cô ấy còn chưa xong thì điện thoại tôi đã vang lên.
Là người đại diện của tôi.
“Alo? Hạ Thu, gần đây trạng thái không tệ nha.” Anh ta : “Tôi đã nhận cho phim của đạo diễn Hồ và sản xuất Lư, khi nào quay xong chương trình thì nhanh chóng gia nhập đoàn phim đi.”
Người đại diện của Hạ Thu là một người đàn ông trung niên bốn mươi tuổi, trong trí nhớ của nguyên chủ, ta việc khá khéo léo và biết cách nịnh nọt.
Một loạt mệnh lệnh không ngừng khiến vẻ mặt tôi ngẩn ra.
Đạo diễn Hồ? Sản xuất Lư?
Đây là ai ? Sao tôi không hiểu gì là như nào.
Giọng người đại diện quá lớn, nữ chính đứng bên cạnh tôi nghe không sót chữ nào.
Sắc mặt ấy lập tức trầm xuống, ấy đưa tay lấy điện thoại của tôi.
“Đại diện Lưu đúng không?" Nữ chính không chút nể mặt : “Tôi là Giang Anh.”
“Cô Giang?” Giọng người đại diện lập tức thay đổi: “Chúc chúc chúc buổi sáng tốt lành!”
“Tôi không tốt lắm.” Nữ chính lạnh.
“Tôi nhớ đã nghề này cũng vài chục năm rồi, cũng đã việc với khá nhiều minh tinh.”
“Đừng có giả ngu trước mặt tôi, đạo diễn Hồ và sản xuất Lưu là người thế nào chắc cũng biết rõ.”
“Anh để Hạ Thu vào đoàn phim của họ diễn, an tâm cái gì?”
Nữ chính cầm điện thoại đi ra xa, người đại diện đang giải thích gì đó tôi không nghe .
Nhưng tôi nghe rõ tối hậu thư mà nữ chính đưa ra cho ta.
“Anh bị đình chỉ công tác. Công ty sẽ điều tra tất cả những công việc nhận cho nghệ sĩ những năm gần đây. Nếu như tra ra chuyện, chúng tôi sẽ lập tức báo cảnh sát để xử lí.”
“Từ giờ trở đi, tất cả hoạt công việc của Hạ Thu sẽ do chị Hồng, người đại diện của tôi quản lí.”
"Anh, tự giải quyết cho tốt đi.”
Bạn thấy sao?