Tôi xuyên sách, xuyên thành nữ phụ pháo hôi trong cuốn truyện về giới giải trí nào đó.
Bề ngoài nữ phụ trong sáng tính cách lại rất trà xanh, vì bất mãn với việc chia tài nguyên không công bằng của công ty, ấy luôn xa lánh nữ chính.
Nhưng ấy lại không biết thân phận thật sự của nữ chính lại còn con duy nhất của tổng giám đốc công ty.
Đoạn cuối cuốn truyện, nữ phụ vạn người chửi rủa, chỉ có thể nhận một số vai nhỏ để duy trì cuộc sống.
Nhưng sau khi tôi xuyên qua, huống lập tức thay đổi.
Nữ phụ cảm thấy bất công, người biết nội như tôi lại không... Ông chủ đập tiền nâng đỡ con ruột là có lỗi sao? Không hề!
Tôi cam tâm nguyện trở thành nhân vật nền cho tiểu công chúa!
Huống hồ đây cũng là công, tiền lương trong giới giải trí còn cao hơn nhiều so với tiền lương công việc trước đây của tôi.
Thế là về sau, khi nữ chính trở nên nổi tiếng, tôi cũng may mắn không dính chút nước bọt nào của giang cư mận.
Nữ chính đứng phát biểu trong buổi diễn thời trang, tôi đứng trong góc mỉm vỗ tay.
Cùng diễn chung một bộ phim truyền hình với nữ chính, chỉ cần tôi và ấy diễn cùng một cảnh, tôi sẽ lập tức rụt thành chim cánh cụt, tuyệt đối không giành ống kính!
Chỉ có một lần, nữ chính đi thảm đỏ không cẩn thận dẫm lên váy thiếu chút nữa lộ hàng.
Nếu theo như cốt truyện gốc, nữ chính sẽ vì sai lầm này mà bị cư dân mạng mắng là không từ thủ đoạn để nổi bật hơn.
Nhưng bây giờ không còn như nữa.
Cô ấy có tôi!
Tôi đứng ở sau lưng ấy, quyết định lập tức ngã xuống đất.
Buổi tối, trên hotsearch đều là hình ảnh ngã xuống thảm ba trăm sáu mươi độ đầy góc ch-ếc của tôi, cư dân mạng chế giễu:
[Bây giờ diễn viên tuyến mười tám đều liều mạng như à?]
Tin tức nữ chính thiếu chút nữa lộ hàng chìm xuống, thủy quân mà người đại diện công ty bỏ một đống tiền ra mua lại không tốn chút sức lực nào.
Sau đó tôi và nữ chính gặp nhau ở công ty.
Tôi mỉm gật đầu chào hỏi nữ chính, vẻ mặt ấy có chút vi diệu.
Trong giây phút lướt qua nhau, tôi nghe nữ chính nhỏ: “Tôi không thích con .”
Lượng tin tức quá lớn, tôi lập tức hóa đá.
Sau khi lấy lại tinh thần thì nữ chính đã đi xa.
Cô chờ một chút!
Tôi cũng đâu có thích con đâu!
Tôi xin đứng tại chỗ giơ bàn tay Khang* với .
* bàn tay Khang: một tác của Nhĩ Khang trong Hoàn Châu cách cách, nghĩa là chờ chút, đừng đi
Lời đồn cứ như mà lan truyền.
Tin tức tôi chung với nữ chính, không ngại hi sinh bản thân để thảm lót đường cho ấy cứ mà truyền ra ngoài.
Người đại diện nhanh chóng sắp xếp lịch trình mới cho tôi: Quay một chương trình cảm với nữ chính.
Bạn thấy sao?