Xuyên Làm Ác Nữ, [...] – Chương 5

Chương 5

Bạch Tử Ly vừa định quay người rời đi thì đã có một nhân viên nam bước tới hoà nhã chuyện với :

” Điện hạ giống cái, không biết chúng tôi có thể giúp gì cho ngài không? “

” Không, không cần đâu. Tôi chỉ muốn đi dạo một mình thôi. “

” Không đâu ạ, ngài không có thú phu hay người bảo vệ nào đi cùng hết. Như sẽ rất nguy hiểm, hay là để chúng tôi… “

Ngay khi nam nhân viên vừa định là sẽ cho người đi theo cùng thì một loạt tiếng bước chân vang lên. Đi đầu là một người đàn ông tóc dài màu xanh dương thả ra sau đầu, màu mắt trắng xanh rất đặc biệt. Người đi kế bên ta, Bạch Tử Ly rất quen thuộc.

Thân hình cao ráo đầy nam tính, tóc đỏ rượu, mặt đen hơi xếch lên. Nụ lúc nào cũng đầy cợt nhã. Cái tên này không ai khác chính là Kỷ Dạ Thần – chính phu của nguyên chủ. 

Vừa thấy Kỷ Dạ Thần, Bạch Tử Ly liền vội vàng quay đầu đi chỗ khác. Cô rất sợ con giao long này đó chưa? Hắn ta là tên tàn nhẫn nhất trong số các thú phu của nguyên chủ. Là một tên thủ lĩnh cướp vũ trụ thì hắn ta phải hung hãn tới mức nào chứ.

Chưa kịp để cho Bạch Tử Ly có cơ hội trốn đi thì Kỷ Dạ Thần liền bước nhanh tới, nghiêng đầu rồi rạng rỡ :

” Ái cha cha, là điện hạ Bạch Tử Ly đây mà. Hôm nay gặp lại rồi. “

Khoé miệng Bạch Tử Ly giật giật. Tên này cố , chắc chắn là cố kiếm chuyện với . Nhìn cái nụ gian xảo này đi, có một xíu thiện chí nào mới lạ. Bạch Tử Ly cố gắng rặn ra nụ với Kỷ Dạ Thần:

” Haha… Trùng hợp thật đấy. “

” Phải ha, trùng hợp thật đấy. Mới tạm biệt có mấy ngày thôi mà đã gặp lại rồi. Điện hạ xem có phải rất có duyên không? “

Bạch Tử Ly siết chặt nắm tay của mình. Ở thế giới này thể lực của nam nhân mạnh hơn nữ nhân rất nhiều. Nếu không tên này tới số với . Cô sẽ cho hắn biết mùi cao thủ karate đai đen tứ đẳng là như thế nào. 

‘ Hừ, nghiệt duyên thì có. Hôm nay ra đường không coi ngày, lại gặp phải tên chính phu của nguyên chủ. Cay thật chứ! ‘

Kỷ Dạ Thần nghe thấy tiếng lòng của càng sâu hơn nữa. Anh ta là chính phu của con ác nữ đó sao? Vậy ta có thể là chính phu của nhỏ trước mắt không nhỉ?

” Điện hạ Bạch đi mua sắm một mình à? Hay là tôi hộ tống nhé. “

Nghe , Bạch Tử Ly liền âm thầm bước lùi lại một bước. Cô một nụ công nghiệp với Kỷ Dạ Thần:

” Không cần Kỷ gia phải khổ tâm đi cùng tôi đâu. Tôi có thể tự mình đi . “

” Như sao chứ. Để một điện hạ giống cái một mình đi như thế này. Không đáng mặt nam nhân gì cả. “

Phong Vân Kinh nghe liền âm thầm khinh bỉ trong lòng một trận. Cái tên Kỷ Dạ Thần này hôm nay còn biết mặt mũi nam nhân là gì sao? Không phải hắn ta đối xử bình đẳng giữa nam và nữ à. Hắn chẳng khoan dung độ lượng với ai hết mà.

Phong Vân Kinh không chịu nổi Kỷ Dạ Thần nữa liền đi lại ngỏ lời trước với Bạch Tử Ly:

” Bạch điện hạ, tôi sẽ cho người đi cùng ngài tham quan nhé. “

” Chậc, Phong thiếu không cần quan tâm. Bạch điện hạ có tôi rồi. “

Bạch Tử Ly nghe thấy hai từ Phong thiếu liền quay lại người đàn ông tóc xanh đó thêm lần nữa. Hừm, hừm tóc xanh dương mắt trắng pha xanh. Phong thiếu? 

Suy nghĩ một hồi lâu, mới chợt nhớ ra. Phong thiếu? Lẽ nào là Phong Vân Kinh – vị tổng tài tộc nhân ngư đó sao? Hắn ta cũng là một thú phu của nguyên chủ. Thân là tổng tài bạc tỷ của đế quốc, mà bị nguyên chủ hành hạ cho không ra thể thống gì. Vảy cá thì bị bứt đi váy, nước mắt nhân ngư thì đem đi trang sức. Đến cuối cùng bị tàn phế, phát điên rồi cuồng hoá.

Bạch Tử Ly khẽ nuốt nước bọt một tiếng. Cô không coi ngày thật sao? Vừa mới thoát khỏi ba tên thú phu của tộc thần thú kia, liền đụng ngay hai tên thú phu khác.

‘ Sao lại gặp cả Phong Vân Kinh ở đây nữa? Huhu, tên chính phu Kỷ Dạ Thần này mình đối phó không xong rồi. Gặp thêm một tên thú phu Phong Vân Kinh nữa. Biết về nhà luôn cho rồi. ‘

Phong Vân Kinh nghe thấy tiếng lòng thì liền nghi hoặc. Thú phu? Anh là thú phu của vị điện hạ giống cái trước mắt? Anh quả thật biết Bạch Tử Ly. Là giống cái thần tộc Bạch Nguyệt Thố duy nhất còn sống sót. Là cháu nuôi của thống soái Bạc Cận Thâm. Tính của còn vô cùng… khủng bố. Anh đương nhiên là biết tới . Nhưng chuyện thú phu thì không thể nào.

Kỷ Dạ Thần nghe tiếng lòng của Bạch Tử Ly liền có chút trầm xuống. Hừ, Phong Vân Kinh cũng là thú phu của các ác nữ đó. Rốt cục trong cốt truyện của nhỏ trước mắt đến thì con ác nữ đó có bao nhiêu thú phu hả?

Bạch Tử Ly cực kì rối rắm, chỉ muốn đi về thôi không? Ở đây đối diện với một con giao long và một con cá, không thoải mái chút nào. Kỷ Dạ Thần lại không cho có cơ hội trốn thoát. Anh liền nắm tay dắt đi về phía trước. Bạch Tử Ly cứ thế bị kéo đi.

Phong Vân Kinh cũng âm thầm đi theo sau lưng. Điện hạ giống cái này thật kì lạ, không chỉ nghe thấy tiếng lòng của . Còn nghe tin mình là thú phu của . À không, thú phu của nguyên chủ? Nhưng nguyên chủ đó là ai?

Bạch Tử Ly bị Kỷ Dạ Thần kéo tới cửa hàng đá quý lớn nhất trung tâm thương mại. Nhìn thấy nhiều mẫu mã trang sức đẹp đẽ, Bạch Tử Ly cũng có chút lòng. Cô thấy một chuỗi dây chuyền kim cương hồng liền dừng lại thêm một chút. Ánh hồng này thật sự rất đẹp.

Kỷ Dạ Thần thấy chuỗi dây chuyền đó liền hỏi:

” Điện hạ Bạch thích thứ này? “

” Có chút. Màu hồng của nó rất giống với màu mắt của chủng tộc tôi. “

Màu mắt của thần tộc Bạch Nguyệt Thố có màu hồng phấn rất đẹp. Nghe đâu màu mắt đó tượng trưng cho màu mắt của nữ thần bảo hộ thú nhân.

[ – .]

Kỷ Dạ Thần thấy thích liền không chần chừ mở quang não ra mua cho . Nào ngờ ngay sau đó một bàn tay duỗi tới lấy mất dây chuyền. Bạch Tử Ly có chút giật mình lại thì thấy đó là một ăn mặc khá… khoa trương.

Tóc ta màu nâu nhạt uốn bồng bềnh sau lưng. Cô ta mặc một chiếc váy dài màu xanh ngọc bích đính không biết bao nhiêu kim cương. Đã thế rồi trên đầu ta còn cài một chiếc cài cũng đầy kim cương, cả cổ và tay cũng đeo kim cương nốt. Nhìn tổng thể chỉ thấy hai chữ: kim cương! Nhìn cụ thể thì thấy hai chữ khác: giàu có!

Khoé miệng Bạch Tử Ly không kìm mà hơi nhếch lên một góc mười độ. Đeo kim cương dày đặc cỡ này, suýt nữa thì mù mắt chó của rồi. Người trước mắt chỉ thiếu điều viết ba chữ: “tôi nhiều tiền” trên mặt nữa thôi. 

trước mắt Bạch Tử Ly đầy khiêu khích. Cô ta lắc qua lắc lại chiếc vòng cổ trên tay:

” Điện hạ Bạch Tử Ly cũng thích chiếc vòng này à? Thật tiếc quá, tôi cũng thích nó. Thế tôi lấy nó nhé. Điện hạ đừng trách tôi nhé! Ai nhanh tay thì có trước thôi. “

Bạch Tử Ly nhíu mày, quen người trước mặt sao? Trong cốt truyện không đề cập tới nhiều, chủ yếu là xoay quanh nguyên chủ và các vị thú phu của ta. Nên không biết nhiều những người xung quanh. 

Phong Vân Kinh nghe thấy tiếng lòng của liền ho nhẹ một tiếng, khẽ :

Xóm nhỏ có

” Điện hạ Khương Nhã Anh, việc này không đâu. Cô phải trả tiền trước thì mới cầm hàng trên tay. “

” Xì, trả tiền thôi mà. Bao nhiêu đâu chứ! “

Bạch Tử Ly nghe thấy tên Khương Nhã Anh liền hơi ngờ ngợ ra. Cô ta hình như là giống cái tộc khổng tước thì phải. Trong cốt truyện từng đề cập tới việc nguyên chủ và ta từng đánh nhau tranh giành thú phu. Người bị tranh giành không ai khác chính là Phượng Linh. Anh ta là người thừa kế tộc Phượng Hoàng, mà Phượng Hoàng là vua của các loài chim. Nên Khương Nhã Anh muốn ta thú phu cũng không sai.

Kết quả của trận chiến đó quá rõ ràng. Nguyên chủ chiến thắng áp đảo. Đừng tưởng nguyên chủ tộc thỏ mà coi thường. Giá trị vũ lực của ta đủ sức đè bẹp các giống cái của đế quốc luôn đó. Phượng Linh trở thành thú phu của nguyên chủ. Mà tiếc thay, ta quá kiêu ngạo nên không chịu khuất phục. Và sau đó là một màn tra tấn lẫn nhau giữa nguyên chủ và Phượng Linh.

Bạch Tử Ly biết ngay cái con chim lửa đó chẳng có gì tốt đẹp mà. Cô tránh xa tên khốn đó quả thật là quyết định đúng đắn. Chỉ cần hết năm nay thôi, hắn ta không còn là giảng viên trường đại học đế quốc nữa. Cuộc đời liền nở hoa.

giống cái kiêu ngạo trước mắt liền biết trước đây nguyên chủ và ta cũng từng xảy ra xích mích không ít. Nếu không sao lại hạnh hoẹ nhau như . Cô cũng chẳng quan tâm lắm, chỉ là một chiếc vòng cổ thôi.

Nhưng chưa kịp để gì, một tiếng tít liền vang lên. Kỷ Dạ Thần lấy lại chiếc vòng cổ trên tay Khương Nhã Anh. Anh lắc lắc chiếc vòng trên tay, đầy cợt nhã:

” Chiếc vòng này thuộc về tôi rồi nha. Tôi đã thanh toán rồi. Điện hạ Khương đừng trách tôi nhé. Ai nhanh tay thì có trước thôi. “

Bạch Tử Ly không kìm liền phụt một tiếng . Được rồi, phải nể phục Kỷ Dạ Thần bốn phần. Anh ta không kiêng nể giống cái gì cả. Trong mắt ta, nam nữ như nhau. Mé nó, c.h.ế.t mất.

Khương Nhã Anh tức giận đến nỗi xù cả lông công lên. Nếu giống cái có thể hoá hình như giống đực, chắc giờ này ta đã mổ cho Kỷ Dạ Thần hói đầu rồi. Tay ta run run chỉ vào Kỷ Dạ Thần:

” Anh dám… Anh dám với giống cái. “

Kỷ Dạ Thần ánh mắt hơi nhướng lên, nụ càng thêm đậm hơn vài phần. Nụ đó hoàn toàn không chạm tới đáy mắt. Anh khẽ :

” Tôi dám gì với giống cái cơ? Tôi chỉ là thanh toán tiền sợi dây chuyền này thôi mà. Không phải là ai nhanh tay thì có trước thôi sao? “

” Anh… Anh… Mấy người đui hết rồi hả? Thấy ta ức h.i.ế.p tôi như còn đứng đó . “

Khương Nhã Anh quay lại nạt nộ với các thú phu sau lưng ta. Lúc này cả đám đàn ông khoảng chừng bảy tám người liền xông lên muốn đánh nhau với Kỷ Dạ Thần. Kỷ Dạ Thần thu hồi nụ cợt nhã của mình, ta liền phóng ra uy áp thú nhân cấp SS đầy mạnh mẽ. 

Đám đàn ông kia liền dừng lại, có chút chần chừ. Không ngờ lại là thú nhân cấp SS. Phải biết thú nhân cấp S đã hiếm rồi, thú nhân cấp SS còn hiếm hơn nữa. Đại hoàng tử đế quốc, thống soái đại nhân, bốn vị thừa kế của tứ đại thần tộc và vị thẩm phán đế quốc kia là cấp SS thôi. Bây giờ lại xuất hiện thêm một thú nhân cấp SS nữa. Rốt cuộc hắn là ai chứ?

Khương Nhã Anh thấy thú phu của mình không dám tiến lên liền tức giận hơn nữa. Cô ta tát mạnh vào mặt người đứng bên phải mình. 

” Lũ gà mờ yếu nhớt, chỉ là một tên thú nhân mà cũng không dám đánh . Lấy các người về thú phu để gì hả? “

” Nhưng… Nhưng mà Tiểu Khương à, hắn ta là thú nhân cấp SS đó. Chúng ta người cao nhất chỉ là cấp A mà thôi. “

” Thú nhân cấp SS? ” – Ánh mắt Khương Nhã Anh liền dừng lại. Cô ta luôn mong muốn có một thú phu mạnh mẽ cấp SS. Nhưng rất khó để gặp . Ba ta đang muốn mai ta cho người thừa kế tộc Phượng Hoàng. Anh ta cũng là thú nhân cấp SS, không chỉ còn là gia chủ tương lai của thần tộc. 

Không ai chê thú phu nhiều cả, nếu có thêm một thú phu cấp SS nữa, quyền lực ta càng thêm mạnh mẽ. Cô ta sẽ trở thành giống cái tôn quý nhất cái đế quốc này. Khương Nhã Anh liền dịu sắc mặt lại, ả vén tóc lên nở một nụ ngọt ngào với Kỷ Dạ Thần:

” Thật xin lỗi ngài, là tôi đã quá đường đột. Ngài thích chuỗi dây chuyền này, tôi xin phép nhường. Không biết ngài còn thích loại kim cương khác không? Tôi thấy kim cương đen hay kim cương xanh rêu cũng rất phù hợp với khí chất của ngài. 

Sắp tới đây tộc khổng tước sẽ tổ chức buổi đấu giá, ngài có muốn cùng tôi tham gia chứ? “

Kỷ Dạ Thần khẽ nheo mắt lại, giống cái trước mắt thay đổi thái độ cũng lẹ thật. Bạch Tử Ly thì cố gắng nín tới nỗi đỏ cả mặt. Cô nghĩ thầm trong lòng:

” Há há, bình thường toàn thấy công đực xoè đuôi thu hút . Đây là lần đầu tiên thấy công cái xoè đuôi thu hút đấy. Quá đặc sắc rồi. Vừa nghe thấy Kỷ Dạ Thần là thú nhân cấp SS liền xoè đuôi ra. Nếu ta biết ta là thủ lĩnh cướp vũ trụ khét tiếng thì có còn xoè đuôi nổi không đây? “

Kỷ Dạ Thần và Phong Vân Kinh ánh mắt giật liên tục. Công cái xoè đuôi thu hút ? Sự ví von này, cũng khoa trương quá rồi đó. Nhìn vẻ mặt bình thản như , ai mà ngờ nội tâm lại đang không ngừng cợt người khác chứ. 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...