Xuyên Không Làm Tỳ [...] – Chương 6

Nội phòng đã dọn dẹp sạch sẽ. Bạo quân hỏi ta: “Các cung nữ khác đều tìm cách trèo lên giường của ta, tại sao ngươi lại không muốn?”
“Ta có mục tiêu lớn hơn.”

Bạo quân rất có hứng thú: “Ồ, là gì thế?”
“Ta  muốn Hoàng thái hậu.”

Bạo quân sắc mặt không đổi, lại hỏi: “Muốn Thái hậu thì trước đó ngươi phải trở thành Hoàng hậu của quả nhân đã. Sau đó, ngươi phải sinh ra Thái Tử tương lai thì mới có cơ hội Thái hậu.”

“Không cần phải phiền toái như . Chỉ cần bệ hạ bây giờ hạ chỉ là ta có thể Thái hậu rồi.”

Bạo quân lạnh lùng: “Ngươi đừng mơ!”
Loại đề tài vô nghĩa như thế này, không ngờ kẻ nhàm chán như hắn cũng quan tâm đó.

Bạo quân năm nay đã 29 tuổi, nữ nhân không có, n.am nhân cũng không có. Không ai muốn một ông già cởi bỏ y phục của mình đâu. (chị thâm lắm!)

Nhị vương gia mỗi ngày đều liều m.ạ.n.g khiêu khích đến giới hạn cuối cùng của bạo quân. Nhị vương gia muốn tìm đường chết, bạo quân cũng mặc kệ hắn. Ta vô cùng quen thuộc với kịch bản công thụ hành hạ nhau như thế này. Đối với Nhị vương gia, ta thấy hắn vừa ngốc nghếch lại vừa đáng thương. Bạo quân đã trở thành Hoàng đế, hắn chỉ cần một vương gia nhàn hạ là rồi. Vậy mà một hai không có việc gì , nhất định phải chọc tức bạo quân. Nghe thị vệ Nhị vương gia tà tâm muốn đầu độc bạo quân. Đây là lần thứ 32 hắn thất bại rồi. Thị vệ nghe ta tính toán, một tiếng, khinh thường : “Đây là lần thứ 112 rồi.”

Ta tỉnh ngộ, chẳng trách lại gọi hắn là Nhị vương gia, hóa ra là một tên nhị hóa. (tên khốn)

Gần đây có một mỹ nữ vào cung, nghe đây chính là Hoàng hậu tương lai. Vì là cung nữ hắn tin tưởng nhất, cho nên ta bị bắt đến trước mặt vị mỹ nữ kia.

Mỹ nữ quả nhiên là mỹ nữ, xinh đẹp đến mức ta không tìm từ nào để khen ngợi, bởi vì ta đã bị ép quỳ gối đến hoa mắt chóng mặt rồi.

“Nghe ngươi chính là cung nữ bệ hạ sủng ái nhất?”
Ta lắc đầu: “Không có.”

“Ngươi giúp bệ hạ tắm rửa?”
Ta gật đầu: “Đó là do ta bị ép buộc. Nếu như nương nương đã đến, thì công việc này nên giao lại cho người thôi.’’

Mỹ nữ nghe xong rất hài lòng, liền trừng ta, bắt ta quỳ trong thời gian một chén trà nhỏ. Mấy thị vệ tuần tra đi ngang qua, thấy ta đang quỳ gối trong hoa viên, tất cả đều giơ ngón cái lên khen ngợi: “Huynh đệ tốt, ngươi thật trâu bò!”
Ta ôm quyền cảm ơn: “Đa tạ, quá khen rồi!”
Bạo quân đi ngang qua, liếc ta một cái vô cùng chán ghét: “Đứng lên đi.”

“Hoàng hậu nương nương tương lai quỳ, nô tỳ không dám cãi lệnh.”

Bạo quân lạnh lùng trừng mắt: “Đứng dậy đi.”

“Đa tạ ân sủng.”

Ta khó khăn muốn đứng lên, không ngờ vì quỳ quá lâu mà chân tê mỏi, lại ngã rạp xuống. Bạo quân lạnh lùng đi ngang qua ta.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...