Thường Nhạc không thích đứa nhỏ này. Hách Liên Kỳ cũng không thích nó. Người trong cung coi bạo quân là điềm xấu, thấy hắn sẽ lập tức bỏ chạy.
Bạo quân từ nhỏ đã phải đề phòng mẫu thân của mình. Nếu hắn không ý một chút, mẫu thân sẽ hắn. Khi hắn mới một tuổi đang ngủ ở trong nôi, Thường Nhạc nhân lúc không ai hay biết tìm cách lẻn vào bế hắn đi, ôm hắn tới bên hồ.
Mùa đông rất lạnh, Thường Nhạc ném hắn xuống nước. Đứa trẻ ở trong nước không ngừng giãy giụa, Thường Nhạc nằm ở bên hồ lung tung:
"Chết đi. Chết đi. Các ngươi đều đáng chết."
Mấy người thị vệ đi ngang qua thấy cảnh này, đã cứu bạo quân đang sắp chết chìm. Tất cả những cung nhân không trông coi tốt Thường Nhạc đều bị xử tử. Bạo quân trở thành dưỡng tử của Hoàng hậu. Từ lúc đó hắn cũng xuất hiện bệnh đau đầu và hay ốm vặt.
Hoàng hậu không thích đứa trẻ này, đều coi như không biết. Hách Liên Kỳ giao hắn cho nàng, nàng không thể không cần cũng không khiến nàng hết ghê tởm. Là một người hiện đại, bạo quân sao có thể bị khuất phục trước ánh mắt kỳ dị của bọn họ. Mọi người trong cung đều có thể tùy ý b.ắ.t nạt đánh đập hắn, cũng không thể cản việc hắn muốn giành lấy ngai vàng.
Bạo quân không hận Thường Nhạc. Hắn cảm thấy người mẹ này đáng thương hơn. Hắn khinh thường Hoàng đế Hách Liên Kỳ. Mặc dù đều là nam nhân hắn cũng không nhịn mà mắng Hách Liên Kỳ không xứng đáng là nam nhân.
Cướp vợ người khác, loại chuyện này thật sự là thiên lý bất dung. Quan trọng là cả Hoàng cung đều không có cho rằng là Hách Liên Kỳ sai. Bọn họ đều chỉ trích Thường Nhạc công chúa lả lơi ong bướm, không giữ đạo thê, hầu hai phu. Bạo quân thấy mấy người này đều có cảm giác ghê tởm. Rõ ràng nam nhân là người sai mọi tội lỗi đều đổ lên đầu một nữ nhân vô tội.
Hách Liên Hoan là nhi tử của Hoàng hậu. Bề ngoài tuy là một đứa trẻ ngoan ngoãn trong lòng lại ác độc vô cùng.
Hồi bạo quân 5 tuổi, Hách Liên Hoan mới chỉ 3 tuổi lại khiến cho bạo quân biết một đứa trẻ 3 tuổi có thể độc ác như thế nào.
Hôm đó bạo quân đi ngủ, vén chăn lên thì thấy rất nhiều sâu bọ và rắn rết đang bò lổm ngổm bên trong. Còn có một con rắn lớn đang cuộn chặt mình nuốt chửng một con vật khác. Bạo quân không thấy sợ, chỉ thấy ghê tởm. Hách Liên Hoan còn đang đứng ở cửa , bạo quân nhân lúc hắn không đề phòng mà ném hẳn lên giường đầy rắn kia.
Tiếng hát của trẻ con vang khắp trời. Hách Liên Hoan bị dọa đến mức sốt cao 3 ngày. Hách Liên Kỳ biết chuyện, không trách p.h.ạ.t Hách Liên Hoan mà lại đánh bạo quân một trận.
Bạo quân tức giận mắng Hách Liên Kỳ: "F/u/ck/ you!"
Hách Liên Kỳ chưa từng nghe qua ngôn ngữ này, nghiêng đầu hỏi hắn: "Ngươi cái gì?"
Bạo quân bị thái giám kéo đi, bộ dạng xấu xí của Hách Liên Kỳ: "Ta khen ngươi!"
Hách Liên Kỳ giơ tay: "Kéo nó xuống."
Bạo quân bị p.h.ạ.t 30 đại bản sau đó cầu đưa mình đưa đến cung của Thường Nhạc. Nói thế nào hắn cũng nhất quyết không trở về bên cạnh Hoàng hậu. Thường Nhạc đuổi hắn, hắn nhất quyết ăn vạ ở đó.
Bạn thấy sao?