Không biết có phải ảo giác của tôi hay không, dường như sau khi tôi xong, vẻ dữ tợn trên mặt Tần Diễn cũng dịu đi một chút.
“Ban đầu tôi nghĩ, nếu đã có kế hoạch báo thù của riêng mình, thì tôi cũng đỡ phải bận tâm, đợi lật mình xong rồi ly hôn, công thành danh toại.”
“Nhưng bây giờ xem ra, thực sự bị què rồi, thì cũng đừng trách tôi, tôi phải tính toán cho bản thân mình.”
Tần Diễn đột nhiên trở nên cảnh giác.
“Cô muốn gì?”
Tôi rõ ràng đáp:
“Tôi muốn có một đứa con.”
Lời này quả thực dọa c.h.ế.t người không cần đền mạng, Tần Diễn sợ đến mức ngay cau mày cũng quên.
“Không đời nào!”
Hắn lập tức từ chối tôi.
“Cô cứ yên phận Tần phu nhân đi, tôi dù… không thể đi lại , cũng không để thiếu tiền tiêu, tôi tuyệt đối sẽ không vào , trừ khi muốn chết.”
Hắn đang uy h.i.ế.p tôi một cách trắng trợn, đáng tiếc, tôi chẳng sợ chút nào.
“Chuyện này không do quyết định.”
Tôi đứng dậy đi về phía hắn, thân thể khỏe mạnh cao hơn hắn nửa cái đầu, hắn rõ ràng có chút hoảng, giọng cũng không còn tự tin như vừa nãy.
“Cô muốn gì?”
Tôi không gì, trực tiếp ôm ngang hắn lên.
Có lẽ không ngờ tôi lại khỏe đến thế, sự hoảng loạn của Tần Diễn lộ rõ.
“Thẩm Tương, đừng có bậy!”
Tôi quăng hắn lên giường, cởi bộ váy dâu đã giam cầm tôi cả ngày, cưỡi lên người hắn, bắt đầu cởi áo hắn.
“Tôi nhỏ hơn sáu tuổi, mặt mũi ưa , thân hình thon thả, ngày nào cũng chăm chỉ tập luyện, ngủ với tôi, không… lỗ đâu.”
Vòm bụng săn chắc với tám múi cơ hiện ra trước mắt tôi, trong khoảnh khắc đó tôi hơi chột dạ.
Hình như tôi mới là người “lời” hơn một chút.
Tần Diễn bị cưỡng ép cởi áo, hai mắt bỗng đỏ ngầu như bị sỉ nhục lớn, trừng mắt hung dữ với tôi.
“Thẩm Tương, muốn c.h.ế.t à!”
Tôi hắn .
“Tần Diễn, yên tâm đi, tôi chỉ mượn giống thôi, có thai rồi sẽ tha cho .”
“Đừng sợ, tôi sẽ nhẹ tay thôi.”
Tần Diễn tức đến toàn thân run rẩy, khóe mắt đỏ hoe.
Thấy hắn tức đến , tôi lên .
“Được rồi, không nữa.”
Tôi cài lại cúc áo sơ mi cho hắn, còn luyến tiếc ngắm thêm bụng hắn một chút.
[ – .]
“Ai bảo vừa nãy dữ với tôi như .”
Tần Diễn bị bối rối khi thái độ của tôi thay đổi, một lúc lâu không gì.
Tôi đã mệt mỏi cả ngày, không còn sức mà quan tâm hắn, nằm xuống bên cạnh, vừa chạm gối đã ngủ.
Mơ mơ màng màng, hình như tôi nghe thấy Tần Diễn nghiến răng nghiến lợi.
“Tôi nhất định sẽ g.i.ế.c !”
4
Ngày thứ tư sau khi thành hôn, tôi vẫn sống khỏe mạnh.
Từ hôm đó tỉnh lại, Tần Diễn liền coi tôi như người vô hình, không để ý tới, từ chối giao tiếp, chỉ khi tôi chạm tới hắn thì mới có chút phản ứng, ánh mắt hoàn toàn cảnh giác.O mai d.a.o Muoi
Tôi thấy phản ứng đó thật thú vị, có lúc còn cố ý chọc giận hắn.
Biệt thự này lớn tới mức vắng tanh, chỉ có hai chúng tôi.
Bà quản gia nấu cơm xong là lẳng lặng đi ngay, không phát ra chút tiếng nào, như một hồn ma trong lâu đài cổ.
Tôi rảnh đến phát chán, liền chơi Tần Diễn.
Khi quản gia Hà Thụ đến, tôi đang cùng Tần Diễn tập thể dục ở vườn hoa.
Tôi nắm tay hắn theo video, hắn phản kháng không , chỉ đành cam chịu một con rối xinh đẹp.
Hà Thụ hoảng sợ đến mức giọng cũng run lên, đôi mắt ti hí như chuột mở to tròn.
“Đại… đại thiếu gia!”
Hắn lập tức giành Tần Diễn khỏi tay tôi, giọng lắp bắp.
“Đại thiếu gia là người bệnh, sao lại đối xử với ngài ấy như ?”
Hắn thực sự sốt ruột rồi, đến nỗi quên luôn cả kính ngữ.
Tôi còn chưa kịp , Tần Diễn đã không nhịn nữa, bao nhiêu kìm nén chịu đựng tôi mới ngày nay đã đến cực hạn, cuối cùng đã tìm chỗ phát tiết.
“Đi sắp xếp ly hôn, ngay! Bây! Giờ!”
Câu này gần như hắn nghiến răng mà , tôi đoán, điều hắn thực sự muốn chắc là đi sắp xếp người g.i.ế.c tôi.
Hà Thụ hơi khựng lại, vẻ mặt vô cùng khó xử.
“Đại thiếu gia, chuyện hôn sự là do phu nhân định.”
Tần Diễn im lặng.
Tôi ngồi trên bàn đá trong vườn, đung đưa chân, bật thành tiếng, đá nhẹ vào người hắn.
“Ha, thì ra cũng không quyết định , còn bày đặt trước mặt tôi gì, chẳng phải cũng giống tôi thôi sao?”
Nắm tay Tần Diễn đột nhiên siết chặt, gân xanh nổi rõ.
Hà Thụ vội vàng ra hòa.
“Ây da, đại thiếu phu nhân, bớt đi một chút đi mà…”
“Đại thiếu gia, hôm nay phải đi bệnh viện tái khám rồi.”
Mặt Tần Diễn tức xanh cả lại.
Bạn thấy sao?