Xuân Hoa Nở Muộn – Chương 27

Chương 27

27.

Tài khoản mở lại, tôi quyết định đổi tên.

Tên mới là: 【Nhật ký ly hôn của bà lão tuổi 60】.

Đúng , tôi đăng ký học ở trường đại học dành cho người cao tuổi.

Giấc mơ năm xưa chưa thể hoàn thành, tôi muốn thử xem, đến tuổi này rồi, liệu có thể tự học lấy một tấm bằng không.

Mỗi ngày tôi livestream cảnh mình đọc sách, bài, thỉnh thoảng tranh thủ giới thiệu, bán mấy cái kính lão.

Tôi nhà ở ngay trong khu của Tiểu Lệ, tiện chăm sóc lẫn nhau.

Tôi cũng đã chọn sẵn một viện dưỡng lão, đợi ngày nào chủ nhà không muốn cho bà già nữa, tôi sẽ chuyển đến đó.

Thải Liên bảo, đến lúc đó bà cũng đi cùng.

Ông Trương thì gãi đầu: “Vậy tôi thì sao?”

Tôi và Thải Liên tay nắm tay, tươi rói: “Ông thích đi đâu thì đi!”

“Các ơi, để tôi giới thiệu, cái kính lão này…”

“…Mẹ, là con, mở cửa đi!”

Tôi đặt bút xuống: “Chờ tôi vài phút nhé, tôi quay lại liền.”

Mở cửa ra, Trương Viễn đứng đó, vẻ mặt ngập ngừng:

“Mẹ… chuyện 100 ngàn trước đó… mẹ không tính…”

Tôi đẩy nhẹ gọng kính trên mũi: “100 ngàn gì cơ?”

Trương Viễn cuống lên: “Cái hồi trước lúc Tiểu Lệ đến, con đưa mẹ 100 ngàn mà!

“Mẹ hứa là sẽ trả lại con…”

Tôi gật gù như vừa sực nhớ: “À, con hiểu sai rồi.

“Ý mẹ là, số tiền đó là con hiếu kính cho mẹ.”

“Cái gì?!”

“Nuôi con khôn lớn, đến lúc con nuôi lại mẹ, chẳng lẽ con không sẵn lòng?”

“Con… không phải ý đó…”

Tôi hắng giọng: “Mẹ mà lên thì sao đây… Khổ quá trời khổ…”

“Thôi rồi mẹ! Con đi! Con đi là !”

Tôi lạnh lùng nó bỏ chạy như gặp quỷ.

Cách này chẳng vẻ vang gì, cũng phải tùy xem đối tượng là ai.

Tôi ngồi trở lại bàn học:

“Các ơi, tiếp theo là câu hỏi này, chúng ta nên chọn đáp án nào đây…”

— Toàn Văn Hoàn—

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...