Sau khi đỗ Trạng Nguyên, việc đầu tiên Thẩm Vi làm là cảm ơn ta đã mười năm qua vất vả bán rượu nuôi hắn ăn học.Rồi sau đó, hắn thiêu sống ta trong căn nhà kho khóa chặt.Lúc ấy, đứa bé trong bụng ta đã biết cử động.Nhưng mặc cho nó giãy giụa thế nào, ta cũng không cứu được nó, cũng chẳng cứu được chính mình.Mở mắt ra lần nữa, ta trở về mùa đông năm ấy.Giơ chân đá vào tên ăn mày nhỏ đang ngồi trên bậc cửa nhà ta: “Bẩn chết đi được, cút xa ra.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?