Xử Lý Thiên Kim [...] – Chương 9

Sau khi bị đánh thâm tím mặt mũi, Lạc Yên Nhiên trang điểm lại tinh xảo, che đi vết bầm, và bắt đầu livestream.

Theo kịch bản đã viết sẵn, ta bắt đầu đọc từng chữ từng chữ.

"Xin chào mọi người, tôi là Lạc Yên Nhiên, là con bị thất lạc hơn hai mươi năm của gia đình chúng tôi."

"Từ khi bị bắt cóc, tôi đã nhiều lần bị bố mẹ nuôi đánh đập, thậm chí bắt tôi bỏ học, cuối cùng còn đưa tôi đến việc ở quán bar, và gả tôi cho người đàn ông trong làng với số tiền sính lễ cao."

"Nhiều năm bị ngược đãi và sinh con đã khiến tinh thần tôi không ổn định, và xuất hiện các triệu chứng ảo tưởng."

"Vì tôi nghi ngờ khi bố mẹ tốt với tôi, ghen tỵ với tài năng của em , bắt đầu trả thù họ."

"Những bức ảnh đó đều là giả, mong mọi người đừng lan truyền nữa."

Sau khi chắc chắn tắt livestream, Lạc Yên Nhiên mới sợ hãi khóc lóc.

Cô ta vốn không ưa gì tôi, nay lại chủ ôm lấy chân tôi:

"Làm ơn hãy thả tôi đi, tôi không muốn ở lại trong nhà này nữa."

"Tôi nhường vị trí con ruột cho , không? Nhân lúc họ không có ở đây, thả tôi đi nhé!"

Tôi sờ trán Lạc Yên Nhiên:

"Chị cũng không bị sốt mà, sao lại nghĩ đến chuyện rời xa bố mẹ? Có phải chị muốn trốn ra ngoài rồi tiếp tục bôi nhọ họ không?"

Tôi lắc đầu, dùng ánh mắt trách móc ta:

"Bố mẹ tìm thấy chị vui mừng biết bao, mà chị lại hết lần này đến lần khác tổn thương họ."

Lạc Yên Nhiên điên cuồng lắc đầu:

"Họ là ác quỷ!"

Tôi lạnh trong lòng, ác quỷ sao?

Vậy chị có biết ác quỷ thật sự đang đứng sau lưng chị không?

Bố mẹ tôi đang đứng sau lưng Lạc Yên Nhiên với vẻ mặt lạnh lùng, trai tôi cầm một cây gậy bóng chày, nham hiểm tiến tới.

"Mày muốn đi phải không? Vậy tao sẽ đập gãy chân mày, để xem mày có thể chạy đi đâu !"

Phòng ngủ vốn bao phủ bởi ánh sáng mặt trời, giờ đây tràn ngập tiếng cầu xin của Lạc Yên Nhiên.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...