Xử Lý Thiên Kim [...] – Chương 15

Khi cảnh sát bắt đầu điều tra vụ rửa tiền, bố mẹ Lạc đổ tội cho nhau, rằng đối phương mới là người chủ mưu.

Nhưng bằng chứng tôi cung cấp cho phía cảnh sát rất rõ ràng, chuyện này là do cả hai cùng , không ai có thể thoát tội.

Anh trai bị AIDS do hút chích ma tóe quá nhiều và sử dụng dụng cụ bừa bãi.

Tôi đi đến trại giam thăm ấy, ấy khóc lóc nức nở:

"Em , em cứu một lần đi, em giỏi thế mà, chắc chắn em có thể cứu ra ngoài đúng không?"

"Anh hứa sau này không dám nữa, đây là lần cuối cùng phạm pháp, không?"

Tôi lạnh:

"Anh, câu này đã bao nhiêu năm rồi?"

"Từ khi em mới vào công ty việc, đã đây là lần đầu tiên sử dụng ma tóe, nhờ em cứu ."

"Anh uống say rồi c-ưỡ-ng b-ứ-c nhân viên phục vụ, cũng với em đó là lần cuối cùng, đó có thật sự là lần cuối không?"

"Bây giờ gi-ếc người, lại những lời như , không phải nghĩ rằng sở cảnh sát là của em chứ?"

Anh trai tôi quỳ gối trên sàn:

"Thật sự là lần cuối cùng, sau này không dám nữa."

"Sau này?"

Tôi nghe từ này thành tiếng.

"Khi học đại học, ép đó lên giường với , cuối cùng đó nhảy lầu t-ự s-á-t, đó có sau này không?"

"Khi ép người khác sử dụng ma tóe, có nghĩ đến sau này của họ không?"

"Lời hứa của , em nghe quá nhiều rồi, lần này đến đây em cũng không phải để cứu , chỉ đến để báo với một tiếng, em sắp đi du học rồi."

Anh trai tôi chẳng quan tâm tôi gì, ấy chỉ quan tâm đến bản thân mình.

Anh ấy bị kết án mười năm, không biết ấy còn sống mười năm nữa không.

Tôi cũng đi thăm ba mẹ của ấy.

Mẹ ấy không chịu việc mình bị tuyên án t-ử hình, trong trại giam đã phát đ-i-ê-n rồi.

Bà ấy thấy tôi đến, chỉ lẩm bẩm câu của trụ trì:

"Trời sinh nghiệt duyên, không tìm cũng không sao."

Nhưng mọi chuyện luôn do con người mà ra, sao có thể chỉ một câu mà quyết định ?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...