Xin Hãy Cùng Tôi [...] – Chương 9

Chương 9

Lời này quá phóng đại, hàng loạt lời sỉ nhục khiến Lâm Y Hiểu mất hết khả năng suy nghĩ.

Cô ta không còn nghĩ đến Lư Trạm, cũng không còn để ý đến việc lời tôi là thật hay giả nữa.

Giọng máy móc mà tôi mong chờ bấy lâu cuối cùng cũng vang lên.

“Mục tiêu hoán đổi: Chu Xán. Thứ hoán đổi: Gia đình.

“Đây là lần hoán đổi cuối cùng, sau khi sử dụng hệ thống sẽ tự hủy, không có cơ hội thay đổi, xác nhận hay không?”

Giọng trong lòng tôi và giọng giận dữ, gấp gáp của Lâm Y Hiểu chồng lên nhau: “Xác nhận!”

Trong nháy mắt, tôi như bị rút hết sức lực, bên tai vang lên giọng của Lâm Y Hiểu: “Biết thế thì lúc nãy mình nên nhịn thêm chút nữa, giống như hai lần trước, lôi ta đến chỗ vắng người rồi đẩy xuống, khỏi phải để ta tỉnh lại rồi loạn. Mà thôi, chuyện đã rồi, cho dù ta có loạn thì mọi người cũng chỉ nghĩ là ta bị điên thôi.”

Lôi đến chỗ vắng người rồi đẩy xuống là sao?

Kim Xán Xán, Kim Xán Xán là bị ta đẩy xuống sao?

Kim Xán Xán không phải tự tử, mà là bị ta c.h.ế.t sao?

12

Khi tôi tỉnh lại thì tiết học đã kết thúc, tôi quay đầu lại, bên cạnh là Lâm Y Hiểu đang hớn hở, à không, bây giờ ta là Chu Y Hiểu rồi.

“Nhìn cái gì? À đúng rồi, chắc cậu vẫn chưa biết đâu nhỉ, lúc nãy cậu còn mắng tôi như mắng chó, bây giờ chúng ta đã hoán đổi thân phận rồi, cậu, Chu Xán mới là người phải van xin tôi đấy.”

“Kim Xán Xán.” Giọng tôi khàn đặc.

“Cái gì?” Cô ta tiến lại gần tôi, bị tôi ấn mạnh xuống bàn, “Kim Xán Xán là do cậu đẩy xuống lầu đúng không? Cậu ấy không phải tự tử, cậu ấy sẽ không bao giờ tự tử đâu! Là cậu c.h.ế.t cậu ấy!”

“Cậu là ai? Sao cậu biết Kim Xán Xán? Cậu rốt cuộc là ai?”

Cô ta ra sức vùng vẫy, không thoát khỏi đôi tay chai sạn vì lao chân tay của tôi.

Tôi túm tóc ta, hỏi: “Cậu cướp thành tích của cậu ấy rồi, tại sao còn muốn c.h.ế.t cậu ấy?”

Cô ta hoảng sợ, như thấy quái vật: “Tôi, tôi không biết cậu đang… gì? Cậu mau buông tôi ra! Nếu không, nếu không tôi sẽ bảo bố mẹ tôi g.i.ế.c cậu!”

“Bố mẹ? Cậu đang đến bố mẹ cũ của tôi à? Bố mẹ của Chu Phán Đệ trước kia à?”

“Cậu, cậu! Chu Phán Đệ là ai?

“Cậu là… cậu là Xát Biên Nữ!”

Câu cuối cùng, ta hét lên, ngã ngồi xuống đất, giọng điệu đầy sợ hãi và tuyệt vọng.

“Nhận ra tôi rồi à?”

Tiếng hét của ta khiến các học tò mò vào.

Tôi ngồi xổm xuống, ghé sát tai ta : “Không phải tôi cố ý ăn mặc hở hang đâu, vì tôi toàn mặc quần áo cũ mẹ tôi bỏ đi, bà ấy thấp hơn tôi, nên tôi mới hay lộ bụng lộ eo đấy.”

“Không, không thể nào. Sao cậu có thể mặc đồ cũ của mẹ cậu , rõ ràng cậu toàn mặc đồ hiệu, toàn đồ thật, toàn đồ thật, tôi đã kiểm tra rồi, bố mẹ cậu còn mua nhà to cho cậu, à đúng rồi, còn tìm người xóa bài viết cho cậu nữa. Cậu lừa tôi!

“Đúng! Nhất định là cậu lừa tôi! Cậu là tiểu thư nhà giàu, sao có thể là Xát Biên Nữ xấu xí đó chứ?”

“Quần áo là , nhà là mượn, bài viết là nhờ người xóa. Nếu tôi không , sao cậu chịu hoán đổi thân phận với tôi chứ? Sao tôi có cơ hội kéo cậu xuống vũng bùn địa ngục nhà tôi ?”

“Cậu đã biết từ lâu rồi.” Khuôn mặt xinh đẹp của ta méo mó một cách kỳ lạ, “Cậu đã biết từ khi Kim Xán Xán c.h.ế.t rồi, cậu cố gài bẫy tớ, trả thù cho cậu ấy!”

Cô ta như phát điên lao vào tôi, bóp cổ tôi: “Tại sao cậu phải gài bẫy tôi, hỏng chuyện tốt của tôi? Nếu không có cậu, tôi đã có thể trở thành Miêu Mộ Hòa rồi. Nếu không có cậu, tôi đã có thể ở bên Lư Trạm rồi!”

Các học nhiệt vội vàng chạy vào can ngăn, tôi ho khan thoát khỏi ta, với mọi người: “Chu Y Hiểu bị điên rồi, cậu ta cứ năng lung tung, còn muốn bóp cổ tớ.”

Giấc mơ đẹp tan vỡ, Chu Y Hiểu trở nên điên cuồng, mấy nam sinh cũng suýt nữa không giữ ta.

“Mau gọi cảnh sát!”

“Mau gọi cấp cứu!”

“Hình như nên gọi cho bệnh viện tâm thần thì đúng hơn.”

Chu Y Hiểu mất kiểm soát bị xe cảnh sát và xe cứu thương đưa đi khỏi trường.

Cuối cùng, sau khi bình tĩnh lại, ta đã phối hợp điều tra và trao đổi, chưa đầy hai ngày đã quay lại trường.

Ngày Chu Y Hiểu trở lại, tôi cũng đã điều tra rõ thân phận trước đây của ta.

Bố mẹ Lâm Y Hiểu ly hôn khi ta còn nhỏ, không lâu sau, em cùng mẹ khác cha của ta vì không cam lòng với ngoại hình bình thường, xấu xí của mình mà nhảy lầu tự tử.

Xem ra lúc đó ta đã có hệ thống, và đã hoán đổi khuôn mặt với em mình.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...