Trước khi khai giảng, ông chủ mỏ than ở huyện đã mời tôi đến dạy kèm cho con ông ấy, truyền đạt kinh nghiệm học tập.
Lúc đó, tôi đã bị gia đình nhận tiền rồi đuổi ra khỏi nhà, sống dựa vào tiền lương thêm ở cửa hàng tiện lợi.
Sau khi nhận lời mời, tôi lập tức chuyển đến biệt thự trên núi của ông chủ mỏ than, con ông ấy rất ngoan ngoãn và dễ dạy, chỉ trong vòng một tháng, điểm kiểm tra đã tăng lên 20 điểm.
Tôi nhận một khoản tiền học phí kha khá và một số món quà, sợi dây chuyền kia là một trong số đó.
Vợ ông chủ vỗ vai tôi : “Cô biết cháu không dễ dàng gì, bây giờ giúp đỡ cháu một chút, sau này khi cháu tốt nghiệp rồi thì báo đáp chúng tôi cũng chưa muộn.”
Bà ấy rất coi trọng tương lai của tôi, tôi vô cùng biết ơn.
Vì số tiền này đã giúp ích rất nhiều cho kế hoạch sắp tới của tôi.
6
Trước khi khai giảng, tôi đã bí mật chụp rất nhiều ảnh chi tiết về căn biệt thự, đăng lên mạng xã hội, đặt chế độ chỉ bè đại học xem , tạo cảm giác đó là nhà của mình.
Sau đó, tôi một số bộ quần áo và túi xách đắt tiền, trong thời gian ở ký túc xá, tôi sẽ thể hiện hình ảnh “con nhà giàu” trước mặt Lâm Y Hiểu.
Trong thời gian này, tôi cũng chăm chỉ luyện tập kỹ thuật trang điểm và tìm hiểu về các thương hiệu xa xỉ, đồng thời xây dựng cho mình hình tượng người nghệ thuật. Nhờ trí nhớ tốt, tôi đã học thuộc lòng toàn bộ lịch sử nghệ thuật trong và ngoài nước.
Tôi không biết tiểu thư nhà giàu thực sự như thế nào, chỉ có thể tưởng tượng và thực hiện dựa trên phim ảnh và sách vở.
Để Lâm Y Hiểu không nhận ra, tôi còn đi cắt mí, nâng mũi, hoàn toàn khác với hình ảnh ngoan hiền, ít trước đây.
Tôi không mong lừa tất cả mọi người, chỉ cần Lâm Y Hiểu tin là .
Chỉ cần ta tin, rồi trao đổi cuộc sống với tôi là .
Thời gian tiếp theo, tôi cố ý hay vô tặng lại những món quà đã nhận , tỏ vẻ hào phóng không quan tâm đến vật chất, trừ Phương Tĩnh Thư ra, hai người kia đều vui vẻ nhận lấy.
Kết thúc huấn luyện quân sự, tôi nhanh chóng chuyển ra khỏi ký túc xá.
Lâm Y Hiểu tỏ vẻ rất tiếc nuối, ta còn khoác tay nũng nịu, muốn trả tiền nhà để chuyển ra ngoài ở cùng tôi.
Tôi kiên quyết từ chối, kéo vali, đi theo shipper giao đồ ăn vào khu Vọng Hồ Nhất Hào, sau đó lén lút ra khỏi cửa sau, đi vào khu ổ chuột trong thành phố.
Dù là khu ổ chuột, nhà ở vị trí tốt cũng không hề rẻ, tôi một căn phòng ở tầng hầm, ẩm ướt và mốc meo, vẫn tốt hơn nhiều so với căn nhà tôi từng ở.
Sau khi ổn định chỗ ở, tôi thay bộ quần áo bình thường, tôi cũng có thể mặc những bộ đồ 20-30 tệ mua trên Pinduoduo.
Rồi tôi đi thêm.
Thời gian đầu chương trình học chưa nhiều, tôi tranh thủ tìm việc thêm ở quán lẩu, quán trà sữa và dạy kèm, đều là tính lương theo giờ, nhiều, kiếm nhiều.
Thói quen ngủ ít hình thành từ nhỏ giúp tôi thích nghi tốt với những ngày bận rộn này, để mỗi lần đến lớp đều có thể thay quần áo và túi xách khác nhau, tôi phải trả rất nhiều tiền .
Hiện tại, tôi giống như một ham vật chất, phù phiếm đến cùng cực, chật vật duy trì vẻ ngoài không thuộc về mình.
Mệt mỏi hơn cả công việc chính là Lâm Y Hiểu.
Không có tôi lượn lờ xung quanh, ta lại tìm một cùng khoa tên là Miêu Mộ Hòa.
Khác với thân thế bí ẩn của tôi, mẹ của Miêu Mộ Hòa là giáo sư khoa bên cạnh, bố ấy mở công ty công nghệ, nghe sắp lên sàn, đến lúc đó tài sản của ấy sẽ càng khổng lồ hơn.
Miêu Mộ Hòa là kiểu con hoàn toàn khác tôi, ấy không trang điểm cầu kỳ, quần áo cũng không có logo thương hiệu nổi bật, ấy chỉ cần ngồi trong lớp học, làn da trắng sáng, tư thế ngồi đoan trang, thẳng thắn, cộng thêm thái độ ôn hòa với mọi người, đều khiến người ta cảm nhận khí chất cao quý toát ra từ tng cốt cách.
Tôi xoay chiếc nhẫn che đi vết sẹo bỏng trên ngón tay, thấy Lâm Y Hiểu ngồi bên cạnh Miêu Mộ Hòa, thân mật khoác tay ấy, trong lòng chua xót vô cùng.
Cuối cùng vẫn không lọt vào mắt xanh của ta sao?
Giống như con quạ dù có cắm bao nhiêu lông công lên người cũng không thể thay đổi bản chất.
7
Trước khi vào học, một chàng trai cao gầy bước vào lớp.
Các phía sau tôi xôn xao.
Tôi cũng biết ta, học trưởng nổi tiếng của Đại học Z, từng tham gia cuộc thi trí tuệ cấp thế giới và giành chức vô địch. Cộng thêm vẻ ngoài xuất chúng, ta thu hút rất nhiều người hâm mộ.
Bạn thấy sao?