Xé Nát Mặt Nữ [...] – Chương 5

 

Tôi không chút do dự đưa tay định giật lại điện thoại ai mà ngờ Lâm Vũ, tên khốn này lại trực tiếp giơ tay ném mạnh điện thoại của tôi xuống đất.

Điện thoại thì không hỏng màn hình điện thoại vỡ gần như nát bét, rõ ràng là không thể báo cảnh sát.

“Điện thoại hỏng tôi sẽ đền cho không báo cảnh sát!”

Lâm Vũ nghiêm mặt : “Cậu không thể vì bản thân mà liên tiếp hủy hoại sự trong sạch của một khác.”

“Bạch Á, người không thể ích kỷ như , Vi Vi với cậu không giống nhau.”

“Chát!”

Đồ ngốc!

Tôi không gì, chỉ một cái tát đơn giản đã hết sự tức giận của tôi lúc này.

Cái tát này, tôi thay nguyên chủ đánh!

Hầu như tất cả mọi người đều kinh ngạc trước cái tát không chút do dự này, thậm chí nhiều người còn há hốc mồm không thể tin cảnh tượng này.

“Bạch Á!”

Thấy Lâm Vũ bị đánh, Liễu Vi Vi gần như là người đầu tiên đứng ra trước mặt ta tôi đầy vẻ trách móc:

“Có chuyện gì không thể tử tế, tại sao chắc chắn phải đánh người?”

“Vì cậu ta lắm mồm!”

Tôi lạnh: “Sao nào, cưng cậu ta lắm à, có muốn thay cậu ta chịu một cái tát không?”

Tôi không muốn tỏ ra vẻ mặt tốt với hai người nữa, đúng hơn là——

Lúc này, tôi thực sự tức giận rồi!

Nếu nam nữ chính thế kỷ hai mươi chỉ khiến người ta khó chịu thì hai người trước mắt này thực sự khiến người ta ghê tởm!

Đôi khi, một mình một người thực hiện nhiệm vụ cũng rất bất lực.

Luôn có thể gặp phải những thứ kỳ lạ như thế này!

“Tôi với Liễu Vi Vi không giống nhau?”

“Lâm Vũ, cậu cho tôi biết, tôi với Liễu Vi Vi cuối cùng khác nhau ở điểm nào?”

“Cô ta là con , còn Bạch Á tôi thì không phải con sao? Sự trong sạch của ta là sự trong sạch, còn sự trong sạch của tôi thì không phải sự trong sạch?”

“Cái gì mà không thể vì tôi mà hủy hoại sự trong sạch của một khác? Sự trong sạch của tôi mất đi là do ai? Là do tôi tự vứt bỏ hay là do tôi không cần?”

“Cậu Bạch Á tôi ích kỷ, Liễu Vi Vi ta cầu xin tôi đừng chuyện này ra, quay đầu lại lại đi chuyện này cho người khác biết còn tự gỡ mình ra khỏi chuyện này, ta không ích kỷ sao?”

“Sau đó tin đồn thất thiệt về tôi lan truyền khắp nơi, tôi bị người ta tạt một thân nước bẩn không thể nên lời thì ta Liễu Vi Vi lại sạch sẽ trong trắng, trên đời này không có lý lẽ như !”

“Cô ta hớ trước thì đừng ở đây trách tôi không biết điều, tôi đã đối xử với ta rất tốt rồi!”

Tôi không chút kiêng dè thẳng vào mắt Lâm Vũ, trong đôi mắt tràn đầy sự chế giễu lạnh lùng.

Vẻ mặt lạnh lùng đó khiến ta sửng sốt, rất lâu sau mới hoàn hồn há miệng với tôi:

“Nhưng cậu cũng không thể báo cảnh sát, chuyện này ầm ĩ lên sẽ không có lợi gì cho cậu!”

“Cậu có nghĩ đến cha mẹ cậu không? Nếu họ biết——”

“Nếu họ biết, họ sẽ tự hào về tôi!”

Tôi ngẩng cao cằm, ta không chút che giấu tiếng chế giễu.

Trong nguyên tác, cha mẹ của nguyên chủ sau khi nguyên chủ chết gần như đau đớn tột cùng, đứa con mà họ nâng niu trong lòng bàn tay lại bị một lời đồn thổi giế//t chết.

Khi mọi người đều khen ngợi Liễu Vi Vi dũng cảm, chỉ có cha mẹ của nguyên chủ là đôi mắt đỏ hoe không chút do dự tiến lên tát ta một cái, chất vấn ta tại sao phải đợi đến khi nguyên chủ chết mới ra sự thật.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...